Chàng căng người quan sát. Ta sẽ bảo ông ta tự mình nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên. Chúng đổ xuống ào ạt, không chỉ một hạt mà vô số kể cứ như trận mưa xuân vậy.
Nott vội vàng nhảy lên ngựa và biến mất trong màn đêm đen tối của khu rừng, phi như bay về phía cung điện của nhà vua. Tuy nhiên Sid vẫn quyết định leo lên núi. Câu hỏi của con rất đơn giản: Một cây bốn lá thì cần bao nhiêu ánh sáng là đủ ạ?
Nhưng nếu chàng làm ngay bây giờ thì chàng sẽ có thêm một ngày trống nữa và biết đâu nó sẽ giúp thêm gì cho chàng thì sao. Hãy nhanh nhanh lên, ngươi không còn nhiều thời gian nữa đâu. Cậu chuyện cậu kể đã đến với tôi bởi vì tôi đã đi tìm nó, dù tôi không ý thức là mình đang làm như vậy.
Hãy nhanh nhanh lên, ngươi không còn nhiều thời gian nữa đâu. Bà chúa hồ nghe thế liền phá lên cười. Tôi đã là người tạo ra các điều kiện để câu chuyện này đến với tôi, để chomay mắn có thể mỉm cười với tôi.
Vào ngày này mỗi năm ta đền phân phát những hạt giống của Cây Bốn Lá thần kỳ khắp khu rừng Mê Hoặc và cả trong vương quốc của các hiệp sĩ nữa. Trong chiêm bao, chàng mơ thấy cảnh một cây bốn là nảy mầm từ mảnh đất từ mảnh đất nhỏ chàng vừa tạo dựng. Chúng phủ xuống con đường mà Nott đang phi ngựa về thành lẫn chỗ mụ phù thủy Morgana nham hiểm.
Chẳng có một cây bốn lá nào mọc được ở đây cả. Chỉ một câu hỏi nữa thôi, con xin Người. Tôi buộc lòng phải bán nhà máy, đất đai, nhà cửa.
Ngươi lúc nào cũng chờ đợi người khác mang đến may mắn cho mình. May mắn sẽ luôn đến khi ta biết giữ vững niềm tin vào mục tiêu, sứ mạng và mục đích của mình. Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất.
- Trong một thời gian dài quản lý công ty, tôi đã không thực hiện bất kỳ sự thay đổi nào vì mọi việc dường như diễn ra rất xuôi chèo mát nái. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi. Khi đã lên tới đỉnh, chàng ngồi xuống lướt tầm mắt về phía đường chân trời xa xăm, hi vọng tìm thấy một nguồn cảm hứng đấy.
Đôi khi, trong những điều kiện tưởng như đầy đủ nhất - may mắn cũng vẫn không đến. Và hàng triệu những hạt giống rơi trên khu rừng Mê Hoặc cũng chịu chung số phận như vậy. Bà là cư dân đầu tiên của khu rừng, thế thì chắc hẳn bà phải biết điều gì đó về cây bốn lá chứ.
Nó không thể nào mọc được ở đây. Một cái cấy khổng lồ, già cỗi chiếm lấy tầm mát chàng khi đến nơi. Khi cha tôi mất đi, tôi thay ông quản lý nó.