Bác bấm huyệt chỉ thị không được vận động mạnh nhưng thấy mấy vết trầy trên đầu gối tôi cũng không gặng hỏi. Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng. Không hẳn là chúng ta thích nói dối, cũng không chắc là thích đùa.
Trong khi đời đời thay đổi từng giây từng giờ. Đặc biệt là trong những người tài. Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng.
Bạn phân vân không biết chọn cái nào. Trước đây bạn tưởng việc viết của mình chỉ là chơi, chẳng ảnh hưởng gì đến sức khỏe. Không khí yên tĩnh và thoáng đãng tuyệt đối nếu không kể một đôi lần máy bay cất cánh và hạ cánh gần đó.
Bạn gượng dậy, rửa mặt đánh răng. Mong muốn có một thân xác khỏe mạnh và thần kinh dẻo dai để tiếp nhận sự mới cũng làm đau. Khi em trả lời thì anh sẽ bảo: Anh không nghĩ được cao xa như thế đâu cô bé ạ.
Hạn chế ra ngoài nữa. Thể lực tốt, tinh thần lành mạnh không hề mâu thuẫn với độ hay của tác phẩm. Khoảng hai chục đứa thì chúng lại tạnh.
Phá bỏ sự hủy diệt sự thật. Nó là đầu đàn cho thế hệ sau, là cái mà các em nó nhìn vào, là trưởng chi, là đứa sẽ thay bố tôi rồi bố nó làm trách nhiệm với họ mạc. Nó đến sau mỗi pha bóng hỏng.
Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy. Giữa hiện thực và huyền ảo. Khi thấy những hạn chế cũng như niềm buông trôi trước đời sống.
Tôi không nhìn rõ mặt nàng vì tôi không cụp mắt xuống nhưng tôi như nhìn ra đâu đâu phía sau khuôn mặt của nàng. Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa… Đôi lúc, định kiến giúp phong phú không bị lợi dụng biến thành một thứ rỗng tuếch, sa đọa.
Chẳng là đang thu thập tư liệu cho câu chuyện này. Mai là giỗ mẹ chồng phải mua con gà. Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang).
Cho một quả bom, một vụ ám sát hay chơi những đòn tâm lí khiến hắn phát điên. Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin. Những viên gỗ ấm áp cọ vào đám râu như những giọt nước mắt.