Đã đi một số cây số. Cuộc đời bạn có nhiều lần vỡ. Thời điểm khó chịu nhất là lúc thức dậy và lúc nằm chờ ngủ.
Chuyện đó làm tôi buồn mất mấy ngày. Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính. Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió.
Bởi vì, nếu họ ác thì mục đích tối thượng của họ sẽ là bá chủ thế giới. Sự cô độc dẫn đến hiện sinh và hiện sinh lại dẫn đến những mức độ mới của sự cô độc. Ví dụ như: Ông không để râu, bác không để râu, cháu lại để râu, như thế là vô lễ, như thế là không được, phải… (Hì, câu này và nhiều câu khác làm bác gái cũng bắt chước).
Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình. Dù ước mơ có vẻ rõ rệt nhất của bạn là làm một cầu thủ bóng đá. Bạn mặc cái quần bò ông anh họ cho và một cái áo phông dài tay thường mang lúc đi đá bóng trời lạnh.
Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét. Định ngoáy mũi phát để kết thúc truyện. Sao những lần rong xe trên đường, không một chốn để về như con chim bay dưới nắng không có tổ, tôi không nhận ra nơi đây? Một cái ghế đá để viết và không nhiều người để quấy rầy.
Nhưng cháu thử nghĩ xem, nhỡ xảy ra chuyện gì, quả thực các bác không biết nói với bố mẹ cháu thế nào… (loáng thoáng bên cạnh… Bố: Mấy con mèo này hay thật. Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm. Nhưng bác ta không tin.
Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy. Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào. Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng.
Là một đứa trẻ cũng đầy kiêu hãnh và dễ bị tổn thương, bạn từng hiền nhưng rất cục tính. Và khi đứng trước một phiên toà xử tôi về tội giết người dã man, tôi sẽ nói những kẻ bị tôi giết, chúng không phải là người. Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực.
Suốt từ nãy, băn khoăn làm cái thá gì. Nhưng với những gì tôi đã viết và tôi đã công bố, tôi sẽ không quá bận tâm về chuyện đó. Chỉ có một cách để giữ danh dự là làm cho chúng chùn bước.
Suốt từ nãy, băn khoăn làm cái thá gì. Đó là một câu hỏi ngốc vì một khi còn sống và còn năng lực sáng tạo thì không thể tách rời đời sống và sáng tạo. Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm.