Tôi đã biết mình sai lầm ở chỗ nào. Bạn có thể nói anh đã phải chịu nhiều những nỗi đu đớn tột bậc và trảu qua nhiều đêm mất ngủ, nhưng vẫn không hề có một lời than vãn. Những gì người ta nhìn thấy từ thành công của tôi chỉ là 1%nhưng những gì họ không thấy lại chiếm đến 99%;đó là những thất bại của tôi"
Tôi không biết đích xác sự việc bi thảm ấy đã tác động đến họ như thế nào – liệu những lý tưởng mà họ theo đuổi có còn được lưu giữ trong những trái tim khổ đau của họ không? Nếu ngắm nhìn bầu trời ban đêm,ta sẽ nhận ra rằng trời càng tối,các vì sao càng sáng!Tịa sao ban ngày ta không thể thấy sao trời?Không phải các vì sao không có ở đó mà vì có quá nhiều ánh nắng!Ta cần bóng tối để làm các vì sao nổi bật! Nhắc đến sao,nếu các bạn chịu khó nghiên cứu cuộc sống của tất cả cả các ngôi sao điện ảnh Hollywood,tôi có thể khẳng định với bạn rằng họ đã tứng chịu đựng rất nhiều lần "mài giũa" mới được như ngày nay! “Đúng là phải có một đích đến để chuyến đi hướng về đó, nhưng vấn đề là ở chỗ chuyến đi này không có điểm dừng.
Hầu hết chúng ta chỉ căm ghét sự khó khăn hay đau khổ. Di cư từ Trung Quốc sang Malaysia năm 12 tuổi và tìm được một chân công nhân cơ khí. Ở đây, tôi không thể mô tả tỉ mỉ điều gì đã xảy ra với tôi suốt 3 ngày hội thảo.
Mới đây, tôi được nghe nói là nó đã trở nên phổ biến đến nỗi người ta sẽ “xuất khẩu” nhân vật Ông Kia-Su sang nhiều nước trên thế giới. Kết quả là chúng ta đã tự đánh mất sự năng động và tinh thần mạo hiểm của mình . Nhiều năm sau,người ta nghe người chủ cũ bình luận:"Cho đến khi tôi tính toán ra,mỗi từ tôi dùng để bác bỏ Woolworth đã làm tôi mất khoảng 1 triệu đô la".
Chưa từng có ai đạt được thành công xứng đáng mà không một đôi lần thấy một chân của mình lơ lửng trên bờ vực của thất bại. Hãy cứ đóng tiếp vai diễn của mình trong cuộc sống,nhưng đừng bao giờ quên đó chỉ là một vai diễn. Cứ mỗi một người thắng cuộc lại có đến tá kẻ thua cuộc.
Điều này giống như một người đi đến ngã ba đường và nói :"tôi nên đi đường nào đây,đường này hay đường kia?"Cứ đi đi!Hãy chọn một con đường và đi. Ta phải tìm xem nguyên liệu bỏ sót ấy là gì và thêm nó vào”. Chúng tôi đã thất bại .
Qua 2 năm làm chủ nhiệm khoa, một sự việc bất ngờ sảy ra khiến ông buộc phải từ chức. Bất kể chỗ làm có xoàng xĩnh như thế nào , công việc có bé xíu như thế nào hay những người khác đối sử thô lỗ như thế nào với mình,dường như điều đó không làm anh bận tâm. Việc tái bổ nhiệm ông vào chức bộ trưởng bộ tài chính của Malaysia vào năm 1999 khiến ông là người đầu tiên giữ chức bộ trưởng tài chính hai lần.
Thời thanh niên của Lý được đánh dấu bằng sự thử thách, tính kiên cường và tài tháo vát, những phẩm chất giải thích vì sao ông đã đưa đất nước Singapore thành công nổi trội. Anh phải trở lại lái xe tải thôi". ,tim bạn sẽ “đau nhói” và bạn có thể bị mất ngủ nhiều đêm,không ăn uống nổi,.
Điểm đặc biệt của hai lời phát biểu trên là gì? Tôi đã phải mất nhiều năm mới nhận ra cốt lõi của những điều chúng muốn nói. Những người táo bạo lại tiếp tục. Nếu ở hiện tại bạn đã 40 hay hơn 40 tuổi, hãy cảm ơn thượng đế vì điều đó và đừng quên, dù chỉ là một khắc, rằng bạn đang bước vào giai đoạn của những thành tuuwj quan trọng vĩ đại nhất của mình.
Vâng, đối thủ lớn nhất và mạnh nhất của bạn chính là bạn đấy! Nhưng nhận thức sai lầm về việc cạnh tranh với người khác đã khiến cho nhiều người lo âu đến nỗi họ nghĩ rằng họ không thể chịu đựng nổi khi thất bại. Thật ra, giai đoạn đầu đời của một người bắt đầu từ sau năm tuổi 40. Khi còn là một đứa trẻ, ông biết nói chậm và khi là một học sinh, lại học rất ít, mơ mộng trong lớp và hay hỏi nhiều đế mức các giáo viên coi ông như một đứa trẻ bất bình thường.