Thiệt là tai hại! Anh phụ việc đó chẳng biết chút chi về khoa hầu bàn cả. Nhất là những người bán hàng thường mắc tật đó nhiều lắm. Lòng tốt của ông có kết quả là khuyến khích những người có hảo ý.
- Chúng tôi không có người giám thị nào hết - ông giám đốc trả lời - Có lẽ cũng có người ăn quịt, nhưng chúng tôi không cần biết tới. Cuộc tình duyên đó chẳng nên thơ chút nào hết mà còn có vẻ mua bán nữa, phải không bạn? Vậy mà lại là một cuộc tình duyên sung sướng nhất trong những trang giông tố của hôn nhân niên giám. Nếu các bạn sốt sắng thành thật quan tâm tới người khác thì chỉ trong hai tháng sẽ có nhiều bạn thân hơn là hai năm gắng công bắt người khác quan tâm tới các bạn.
Tôi chắc rằng chị chăm nom nhà cửa không có chỗ nào đáng chê, cũng như cách ăn bận của chị vậy. Tôi hiểu, hôm trước không phải anh trông nom bữa tiệc. Kiếm một tật xấu của người dễ hơn là tìm cái hay của họ.
Cho nên, bắt đầu tháng ba là chúng tôi phải sa thải một số nhân viên đi. Tóm lại, nếu bạn muốn cho ai phát triển một đức tính nào, bạn nên hành động như đức tính đó đã là một đặc sắc rõ ràng nhất của người đó. Ông sợ hãi, muốn rút đơn ứng cử ra.
Nếu ta khiêm tốn nhận trước rằng ta cũng chẳng hoàn toàn gì rồi mới trách kẻ khác, thì kẻ đó không thấy khó chịu lắm. Al Smith cho gọi Lewis E. Những cái chúng ta muốn là:
Mấy khách hàng khác cũng vậy, trừ một người nhất định không trả một đồng nào hết. Mùa này ai cũng trốn cảnh nhà quê, dễ gì cho người khác mướn được? Nào "lấy làm quý hóa lắm", nào "mang ơn ông vô cùng").
Bí quyết của họ ư? Chính bà Samrosch cho ta biết bí quyết như sau này: ''Trước khi cưới, sự lựa chọn kỹ càng bạn trăm năm là một điều quan trọng nhất. Những người bán hàng biết rõ điều đó và ta phải bắt chước họ. Nhà buôn ở arizona nghĩ rằng ông lớn đó biết điều lắm và biết sự xét đoán của thân chủ là có giá trị.
Bằng một giọng cảm động, bà ôn lại những kỷ niệm êm đềm hồi xưa: Cho nên họ bất đắc dĩ phải vâng lời, càu nhàu, oán hờn. Nghĩa là trong thâm tâm y, y nhất định không chịu nhận y có tội.
Không ai mời tôi mua hết mà tự ý tôi, tôi ngỏ ý mua về dùng trong nhà thương của tôi". nhưng dù sao thì cũng là điều cấm. Vậy tôi xin để ông tự ý định đoạt xem cuốn tổng mục nên bỏ đi, hay nên tái bản và chúng tôi sẽ cải cách theo lời khuyên của ông.
Tâm trạng con người là như vậy đó. Không thể có lời nào nhân từ hơn để xét bà nữa. ý kiến khác nhau về cách tiêu khiển.