Ông cùng viên đại lý tại miền đó, đi thăm một khu có nhiều người Hòa Lan làm chủ trại. Tôi đã mắc phải một lỗi không sao tha thứ được là đã chỉ cho một vị rất có danh và học rất rộng rằng ông ta lầm". Khi đó tôi đã quảng cáo, in vé, bán vé, xếp dọn đâu vào đó rồi.
Chính nhờ phương pháp làm cho người ta "gật đầu" đó, mà ông James Emerson, thủ quỹ tại một ngân hàng, làm cho ngân hàng đó khỏi mất một thân chủ. Nhưng Kémal không tỏ ra cho họ thấy rằng ông là người thắng. "Tôi hiểu tại sao trong hàng năm trời, tôi đã thất bại.
Tôi: - "Thưa không ạ, chính tôi phải xin lỗi bà chứ. Nói chung thì loài người sống mà bỏ phí ít nhiều khả năng lắm. Ghế xấu, chỉ đáng giá một đồng một chiếc, nhưng ông Eastman là người đã kiếm được cả trăm triệu bạc vinh hạnh khoe những chiếc ghế đó lắm, vì chính tay ông đã sơn nó.
Bạn sẽ thấy thiện cảm, nhiệt tâm và hảo ý chói lọi trong đoạn đó. Chương Bốn Làm cho người ở chung quanh mình được sung sướng là điều dễ dàng Mới rồi tôi được hầu chuyện một ông giám đốc Công ty "exchange Buffets".
Sự vội vàng tự buộc tội của tôi đã làm cho ông chưng hửng, hết giận. Charlesschwab, người tin cẩn của Andrew Carnegie, ông vua Thép, có một người đốc công để cho thợ làm không hết số công việc đã định. Nó vô cùng hiệu nghiệm.
Bệ hạ hơn thần về nhiều phương diện. Không những ông công nhận rằng quả áo ngoài đã thôi và làm đen cổ áo sơ-mi tôi mà ông còn nhắc lại rằng bất kỳ món hàng nào bán ở tiệm đó, cũng phải làm cho khách hàng về nhà hoàn toàn vừa ý. Trong 30 năm, ông là lẽ sống độc nhất của bà.
Ông Seltz nói: "Các người giúp việc tôi đều ký kết với tôi một tờ hợp đồng tinh thần và tôi giữ lời của tôi thì họ cũng quyết giữ lời của họ. Tức thì sự phản đối của tôi trái ngược lại hẳn chắc các bạn đã đoán được. Năm 1852, Hoàng đế Nã Phá Luân đệ tam say mê Nữ bá tước Mari Eugénie Ignace Augustine de Montiji, người đàn bà đẹp nhất thế giới và cưới nàng.
Tất cả những người am hiểu vấn đề đều đồng thanh nhận rằng cần phải có sự hòa hợp trong lúc ái ân. Họ quên rằng đối với đàn ông, nét mặt nụ cười quan trọng hơn tơ lụa khoác lên mình. Bây giờ tôi đánh quần với thằng cha mà hồi trước chưa trông thấy tôi, y đã nhe nanh ra chỉ chực cắn.
Tôi ngạc nhiên lắm, hỏi: "Nhưng ông phải có vài người giám thị chứ? Không thể tin hết thảy các khách ăn được". Vì vậy mà gây được mỹ cảm rất dễ dàng. Ông Thomas kết luận: "Kinh nghiệm đã dạy tôi rằng, khi khách hàng không chịu trả một số tiền còn thiếu mà không có cách nào tính cho đích xác được thì tốt hơn hết, cứ nhận rằng khách hàng ngay thẳng và có thiện ý đi.
Tức thì mặt trời biến sau đám mây và gió bắt đầu thổi mạnh như bão. Nào "lấy làm quý hóa lắm", nào "mang ơn ông vô cùng"). Cả hai đều trái ngược nhau về mọi phương diện, nhưng có chỗ này giống nhau: Hạnh phúc hoàn toàn trong gia đình.