Quả thực bạn đang đấu tranh với cái gì? Tham nhũng? Khủng bố? Bạo hành? Lộng quyền? Lề thói? Không! Mà chả ai hơi đâu mà lo xử lí bạn, kẻ vô dụng, nếu bạn quả thực đang làm điều ấy. Làm gì có vì cái gì ngoài bản thân. Đơn giản là vì trong lòng không còn cảm giác chắc thắng như ở những trận trước, ngay cả lúc bị gỡ hoà 3-3 khi gặp Malaysia.
Chúng tôi đi tiếp đến 2 phòng xông hơi khô ướt và 2 bể sục nóng lạnh. Tại sao mọi người lại ngủ được. Nhưng những vết thương lòng cứ thế mà nhiều và sâu hơn.
Chà, đây lại biến thành một cuộc thương lượng. Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài. Một tài năng thiện bao giờ cũng có năng lực lớn hơn nhiều so với tài năng ác.
Mẹ kéo tóc bạn một lúc không ăn thua, đành sang phòng bên nghỉ trưa. Cứ thế mà đứng, mà quanh quẩn, mà những cơn đau lộ diện dần, mắt hoa đi. Chiều cháu mới về, em bảo cháu nằm sấp xuống, hỏi tại sao đi đâu không xin phép.
Lúc này họ lại tưởng tôi đùa. Đơn giản vì họ (tiềm ẩn) quá nhiều hoặc năng lực của họ quá lớn. Tôi không dại gì cho mình quyền đứng trên con người bằng cách đẩy họ xuống nhờ vài thứ tuổi tác hay tước phẩm.
Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm. Chính nó làm bạn đau không ít. Những cái đó làm bạn dịu lại, nhẹ đi.
Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói. Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con. Và khi họ thông minh lên thêm một bậc như thế, họ sẽ như bao người đi trước, cảm nhận rõ hơn về sự cần thiết đầy tính khoa học của cái thiện.
Những hình ảnh đã nguội. Cái vỏ kẹo bé tí, sân vận động đằng nào chả phải quét dọn. Văn chương biểu đạt hiện thực tốt quá chăng? Có thể.
Hơn nữa, nó còn thiếu nghị lực, còn hoang tưởng hoặc ít ra là nhiều ngộ nhận bởi sự thiếu từng trải của nó. Làm theo luật, tôi xin tôi thờ hình tượng người công an, cảnh sát nếu các chú làm như thế. Ta có thể giải thoát cho người đàn ông đó khỏi đau đớn và lũ con đốn mạt.
Như một mặt bằng chung để chúng ta không lấy đó làm xấu hổ hay dằn vặt. Hiểu biết này đến hết sức đơn giản. Vừa là chị họ, vừa là sếp của tôi.