Đây là dịp thực hành những quy tắc tôi đã học được. Khi Lawes tới, ông hỏi bằng một giọng vui vẻ: "Sao? Tôi để ông giám đốc khám Sing Sing, ông nghĩ sao? Phải có một người giỏi mới được". Cho nên ba tuần sau, tôi lại thăm ông, sẵn nụ cười trên môi.
Hoặc vì không từ chối được vì sợ mắc cỡ. Franklin hồi thiếu thời, đem hết số tiền để dành được, đặt vào một nhà in nhỏ. Đó là quy tắc thứ 6.
Một văn sĩ nói: "Say mê nghe lời nói của một người, tức là tôn kính người đó, mà rất ít người không cảm động trước sự tôn kính đó". Đây là một bức thư chép nguyên văn, nói cho đúng hơn, là một tờ châu tri, của ông giám đốc một hãng quan trọng chuyên môn quảng cáo bằng vô tuyến điện, gởi cho mỗi ông quản lý những sở vô tuyến điện trong nước. Tôi thích hàng chữ đó lắm vì tôi thấy nó cho ta vái vẻ quan trọng và bề bộn công việc.
Đó là quy tắc thứ năm. Cho nên bạn phải nhớ rằng đọc sách này không phải để hiểu biết thêm mà là để luyện cho có những tập quán mới, để dự bị một lối sống mới. Giám đốc phòng thương vụ Ken R.
Cả hai chúng tôi đều hài lòng. Đây là dịp thực hành những quy tắc tôi đã học được. Mới rồi bà có viết một bức thư cho tôi; bữa nay tôi xin cám ơn bà".
Gợi tới tình cảm cao thượng của người. Nhưng họ mắc phải cái lỗi thông thường là chỉ nghĩ tới cái họ muốn. Vậy quy tắc thứ 4 để sửa lỗi người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ là: "Đừng ra lệnh.
(Gởi ngay cho ông! Cả gan thiệt! Cũng không thèm thêm câu: nếu không làm phiền ông nữa!) "Ông trả lời gấp, tức là lợi chung cho chúng ta. Bệ hạ hơn thần về nhiều phương diện. Thành thử lần trước chú ấy dọa phạt tôi, mà lần này thiệt tử tế với tôi.
Người ta tức giận lắm vì đã thua bạn. Tôi gốc gác ở Missouri: như vậy bạn đủ hiểu. Ông viết một bức thư cho ông chủ nhiệm tờ báo Boston Herald tỏ lòng hâm mộ.
Khi bà hỏi anh ta làm sao mà dụ dỗ được nhiều đàn bà như vậy thì anh ta đáp: Thằng khờ nào mà chẳng làm được. Lần sau, chúng ta có bắt buộc phải làm công việc đáng ghét là đuổi một người ở hay một người làm công thì ta nên nhớ điều đó. Mỗi lần sắp ra sân khấu, ông tự nói: "Ta mang ơn những người tới đây coi ta diễn trò.
Rồi nó lại bận bi-gia-ma như người lớn. Ngoài ra, không có cách nào khác. - Chúng tôi không có người giám thị nào hết - ông giám đốc trả lời - Có lẽ cũng có người ăn quịt, nhưng chúng tôi không cần biết tới.