Ông đã tạo ra việc làm cho người khuyết tật khi mà các nhà công nghiệp và phần lớn xã hội chưa thấy đó là những người có khả năng và có quyền mưu cầu hạnh phúc thông qua lao động. Việc làm này của Watson vẫn được duy trì nửa thế kỷ sau đó. Trong IBM của Watson, con người mới là ngôi sao.
luôn luôn muốn tiên phong. thể hiện thành sách trong một thời gian không dài, cùng những khó khăn trong quá trình đi tìm tư liệu lịch sử về các nhân vật, chắc hẳn bộ sách sẽ khó tránh khỏi những sai sót nhất định. Đó là chuyện của năm 1937, năm Tom gia nhập IBM trong vai bán hàng.
Vàtác giả này nhận định: Hoài bão của IBM đến từ Thomas Watson. Cái tên đó (IBM) cho thấy rằng các máy móc của chúng tôi là những công cụ hỗ trợ cho việc kinh doanh ở cả quy mô lớn lẫn nhỏ, từ bộ phận kế toán của các hãng xe lửa đến những giao dịch thông thường của các cửa hàng bán lẻ. Một gương mặt rất khác của sự thất bại.
Đó là ba yếu tố làm nên số phận của bất cứ ai, hạnh phúc và đau khổ. Và hơn cả kỹ năng, đó là một thái độ. Rút cuộc, người được chọn lại là nhân vật mà không ai bên ngoài ban tuyển chọn nghĩ đến.
Và do đó, ông vĩ đại. Đại học Columbia đang ở năm thứ ba của chương trình năm năm cải tổ hệ thống giảng dạy bằng thạc sĩ quản trị kinh doanh (MBA) với nội dung nhắm vào khái niệm trách nhiệm xã hội doanh nghiệp. Tom tiếp tục hồi tưởng với con gái: Ông con nghĩ là cha sai nhưng đã cho cha một cơ hội.
Nước Mỹ như thở phào rồi lên cơn sốt. Tư duy này làm chúng ta nhớ lại khẩu hiệu vĩ đại của nhà bác học lỗi lạc của mọi thời đại là Arbert Einstein: Think different hãy tư duy khác biệt. Ốc đảo cần viện trợ từ bên ngoài.
Quyết định từ bỏ lối mòn sa thải trong đại suy thoái, Watson, với việc tuyển thêm nhân viên đã tỏ rõ cách thức xây dựng lòng trung thành của nhân viên. Drucker nhớ lại với US Today năm 2006 rằng, khi ông đưa bản thảo bài báo cho tòa soạn, các sếp nhìn sơ qua các từ như hòa bình, xử lý dữ liệu và quăng bản thảo vào sọt rác với nhận xét mà Drucker còn nhớ đến tận tuổi 80: Watson là một gã gàn. Hôm đó, Watson ngồi trong quán rượu cho đến khi người ta đóng cửa.
rồi đến cuối thế kỷ XX nó giảm thêm một nửa nữa. Gerstner đã theo bước Watson mà làm một chuyện kinh thiên động địa, đó là hợp nhất tất cả các bộ phận lại với nhau. Cuộc đời của chồng bà là một chuỗi quan sát phi thường.
Một hôm, Ket gọi Watson vào chiếc Cadillac hãng mà ông này làm việc như một nhà kỹ thuật sáng chế. Cái chết của bà, có thể khiến ông suy tư về sự quý giá của sức khỏe và khả năng có giới hạn của tiền bạc. Con không thể làm được chuyện đó ông đã than khóc với mẹ ông như vậy.
Khi cha tôi mất vào năm 1956 sáu tuần trước khi bắt tôi dẫn dắt IBM tôi khi đó là người đàn ông nhút nhát nhất nước Mỹ. Gerstner bằng cách trở lại tinh thần của Watson đã hướng IBM thay đổi cách nhìn thế giới. Mười năm sau, khi công cuộc tái thiết và hợp nhất CTR thành công vượt bậc, Watson nhìn biểu tượng bay bướm của công ty và ông thấy rằng nó vẫn còn hợp thời nhưng nó không thể hiện được lòng mong muốn của ông về một tổ chức vinh quang.