Trong hai giới nam nữ, danh ngôn nầy của nhà nho tôi tưởng được thể hiện ở nam giới hơn. Aùi tình cũng hay chịu lối quyết định nầy của họ. Họ tưởng tượng người yêu đang ngồi viết với gương mặt kiều diễm.
Họ học đứng chót, họ làm mích lòng thầy, họ phạm lỗi gì đó họ sầu muộn thắm thía. Coi chừng họ lấy thể thao, một môn nào đó làm lý tưởng duy nhất mà bỏ các công việc quan hệ chuẩn bị cho đoạn đời của họ. Cách chung thì bạn trai ngủ thở mạnh nếu không phải là ngái to.
Cũng tại đầu óc nông nỗi nữa. Tâm tình nhút nhát nói trên theo thời gian sẽ hết. Tình của bạn trai cuồng bạo, hướng về sự thông đạt để chiếm hữu mà không tế nhị bằng của bạn gái.
Khi cuộc tình duyên khá đằm thắm họ hay bị những cản trở của học hành, nghề nghiệp chưa chu đáo. Con! con có thấy mấy trái bầu bí non không. Điều họ quyết ngày nay họ thay đổi ngày mai.
Óc ỷ lại pha màu sắc hèn yếu và nô lệ ái tình đôi khi khiến họ liều lĩnh: Tranh đố trong báo cũng rất có lợi cho sự luyện tập óc tưởng tượng. Hai lực lượng nầy ảnh hưởng trèo chéo chằn chịt trong bao nhiêu kiểu cách hướng xã của họ.
Tu đây là sự nhận thức sáng suốt về vũ trụ, về nhân sinh, sự tận hiến phải tự ý. Được bạn lo cho mọi mặt, quý trọng như người ruột thịt, họ tìm cách chiếm người yêu của bạn họ để gọi là trả ơn. tiếc thay nền giáo dục thời nay coi rẻ sự luyện chí quá.
Cũng thời gian nổi mụn, đổi tiếng, phần đông bạn trai bắt đầu có râu, có những lông ở vú và nách. Trong giới nam hay nữ cũng vậy, mười kẻ có ưu điểm thì có một vài mang khuyết điểm. Cái xu hướng đem tình yêu của mình vào một đối tượng rồi từ ái tình tiến đến nhục tình, bạn trai có cách tự nhiên.
Xong, họ cũng kiếm chỗ yên để nghỉ ngơi hay làm việc. Có thể người nữ ưu sầu cách nồng nhiệt, khắc khe, nhưng thời gian sẽ làm họ nguôi mau, nhất là khi họ có cơ hội tái giá. Tôi thấy có nhiều người lớn, lúc họ đấu lý, dùng cường quyền đ àn áp tinh thần họ, nói cho họ nghe những lý lẽ rất tế nhị, những lý lẽ của người lớn.
Họ thích ai khen họ là con gái. Nổi một mụn bọc, mặt lớn mặt nhỏ, họ nghe khổ làm sao. Thì đối với họ thời gian như đốt trôi giai đoạn: hai giờ Việt văn qua như chốc lát.
Lòng họ mở ra rộng hải hồ để rước bằng hữu. vì những sự kiện ấy có thể tái đi diễn lại trong trường tình của hai phái. Nhưng cái bầu khí của các người có cổng cửa lễ giáo, luân thường làm cho yên tĩnh.