Có bao nhiêu số điện thoại tương tự 6888888? Tôi chắc là không nhiều đâu. Sau đó mở mắt ra, đọc tiếp đồ vật thứ 19, lại nhắm mắt và mường tượng ra nó. Khi bạn mua một sản phẩm nào đó với giá cao, thông thường bạn sẽ so sánh giá của nó với những sản phẩm tương tự.
Ồ, đúng rồi… người đàn ông này rất giống ông ta. Nhưng thực tế, ông ấy đã làm như thế. có lẽ bạn đã bỏ nó vào chiếc ví mà bạn mang đi hôm qua chăng? Chắc là thế rồi! Bạn với lấy chiếc ví rồi kiểm tra kỹ đến mức chắc hẳn không một nhân viên an ninh nào có thể soi xét tỉ mỉ đến vậy.
Tôi không muốn bạn chấp nhận nó như một món quà hay coi nó là hiển nhiên. Chúng ta thường nói hiện tượng này bằng những cụm từ như: “sự sao lãng”, “sự đãng trí”, “không tập trung” và rất nhiều cụm từ khác, mà có thể tóm lại bằng cụm từ “không chú ý”. Khi còn là sinh viên, tôi đã làm công việc phụ đạo cho việc cải thiện trí nhớ.
Bởi vì chúng ta chưa thật sự chú ý. Như chúng ta đã nói lúc trước: “Così fan tutti” – “Họ đều làm thế”. Tôi xin lỗi khi phải liên tục nhắc bạn là phải hình dung hình ảnh cụ thể đó trong đầu.
Phòng số 4 (phòng tắm): 16. Hãy chọn ra một phòng khác ngoài các phòng trong danh sách, phòng khách chẳng hạn. Hãy ước lượng xem mỗi ngày có bao nhiêu thứ hoàn toàn mới mẻ mà chúng ta nhớ được?
Chúng ta thường cảm thấy khoảng thời gian đó cứ như thể ta phải chịu hình phạt. Tên trộm lặng lẽ lục lọi ngăn bàn trong phòng ngủ để tìm tiền cất giấu. Những lúc như vậy cô ấy nhắc tôi phải làm việc đó bảy lần một ngày…
Chúng ta cố gắng nhảy ra, chúng ta bị đập đầu và tự tạo ra chiếc “nắp” cho chính mình – tiềm năng của chúng ta bị kìm kẹp và khóa lại vĩnh viễn. Và ở giai đoạn này, có lẽ bạn chưa thật sự tin tưởng tôi. Hiroshi – gợi cho chúng ta nhớ đến Hiroshima hay từ Hero trong tiếng Anh.
Và rồi hết ngày này qua ngày khác, hết tuần này qua tuần khác, đến tận tháng 9 rồi chúng ta chợt cảm thấy thất vọng vô cùng khi nhận ra mình đã không thanh toán biên lai đó. Chúng ta: “Nhanh lên, số đó là bao nhiêu vậy? Nhanh lên cho ạ…” Chúng ta sẽ tiếp tục với từ “quả cam”.
Rồi quay trở lại phòng khách và điền nốt các đồ vật đó. Tiếp tục với đồ vật thứ hai theo chiều kim đồng hồ (hay ngược lại). Khi bạn đứng ở vị trí đó, hãy lấy danh sách những hình ảnh then chốt và “treo” những ý tưởng này lên các đồ vật trong phòng.
Ngay sau cuộc họp, khi vẫn còn ở trong phòng họp, trong xe hay tại một quán cà phê, hãy phác họa lại cuộc gặp gỡ trong phòng họp hay trong phòng học, rồi liệt kê tên từng người dựa theo vị trí mà họ đã ngồi. Tôi kể ra câu chuyện này vì nó chứa đựng một bài học – bạn không thể đặt mục tiêu và đạt được nó nếu bạn không thật sự muốn. Cái tên Hiroshi có tạo ra sự liên tưởng nào đó trong tâm trí bạn không? Có thể là một anh hùng (hero) dũng cảm.