Sáng nay em đi làm không rõ cháu có học không. Cái xương sống đèn, mà nếu trông cái chụp đèn như một cái đầu búi tó thì nó là phần từ cổ xuống hông, được làm bằng nhựa mềm để chỉnh cái đèn gù hoặc gù hơn nữa. Bác ạ, chú cảnh sát lúc thả xe cháu có nói: Nhà toàn công an mà lại chậm chạp thế.
Tôi thử trôi theo cuộc phiêu lưu của nó. Tôi định kêu to hơn, lại thôi. Bác nói thế thôi nhưng bác hạnh phúc vì bán được hàng.
Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả. Tôi hơi chờn sự thân quen hoặc để lại ấn tượng. Không phải tôi tị ghen đâu các chú ơi.
Không biết thanh minh thế nào. Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã. Ông có nghĩ rằng tôi có thể giết vợ tôi bằng chính câu chuyện ấy không? Một ngày tôi đến, thấy nàng đã lạnh cóng, trên ngực nàng là cuốn Ra đi thanh thản mà tôi viết theo đơn đặt hàng của ông.
Cái mà những gã chủ chó không đủ khả năng cắn hết. Nguyên nhân thì rất khó xác định. Nhìn đồng hồ: Hai giờ kém.
Kiếm tiền cuối cùng cũng để làm gì. Khán giả sôi động phết. Với không ít uẩn khúc của chung một thế hệ.
Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ. Đời sống luôn cần những sự dung hòa. Hơn thế, còn để xác định bạn đang không mơ hoặc bạn đang viết trong mơ.
Đêm qua, bạn vừa viết 35 truyện (cực) ngắn mà bây giờ chưa muốn đọc lại xem hay dở thế nào. Và nàng mỉm cười với ta trong cơn đau. Tẹo tôi sẽ đến lớp ngồi dù vẫn không có tên trong danh sách lớp mới.
Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường. Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả. Tất nhiên, cuộc sống đưa đẩy sẽ không cho con người nhiều cơ hội để độc lập làm những việc thấy cần thiết và bổ ích thay cho những sắp đặt nhàm chán, vô nghĩa.
Các cậu không cảm ơn, các cậu lại đấu tranh vì các cậu thích thế. Sân vận động đâu phải chỗ có qui định ngồi trăm phần trăm. Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều.