Và bạn có thể tìm được sự may mắn từ chính những bất hạnh, không may mắn của mình. Nói cách khác, chúng mang lại sự may mắn vô tận. Nếu trong vòng năm ngày nữa mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này thì chắc hẳn là ông đã nhìn thấy rễ của nó rồi.
Và nó chỉ có thể mọc lên từ lòng đất. Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng. - Nhìn kìa! Một trong hai hiệp sĩ đi tìm sự may mắn đã đến đây! Bốn ngày qua các ngươi là chủ đề chính bàn tán trong khu rừng này đó.
Sid đứng yên lặng suy nghĩ. Merlin nghĩ rằng sẽ có nhiều người hơn nữa. - Đừng quên rằng mi đã hứa với ta rồi nhé.
Quả thật cuộc đời đã không mang lại cho tôi nhiều may mắn, mà kết cục lại bất hạnh như thế này đây. Chúng đổ xuống ào ạt, không chỉ một hạt mà vô số kể cứ như trận mưa xuân vậy. Nhưng cuối cùng khi tôi đã có thể thực hiện được ý tưởng này thì lại không còn đủ tiền nữa.
Chân thành chúc các bạn sẽ tìm được may mắn trong cuộc sống của mình. - Được rồi, ta tin nhà ngươi, nhưng ngươi không được làm ồn đấy nhé. Tôi cũng khôngbiết nữa.
Người ta thường nói: "Còn nước - còn tát. Thế là cha tôi được thừa hưởng toàn bộ gia tài của ông chú để lại. - Tôi đoán cậu nghĩ rằng đây chỉ là một câu chuyện vớ vẩn.
Cũng giống như những đêm trước, trong giấc ngủ chập chờn trên nền đất gồ ghề, Sid lại mơ về cây bốn lá. Chàng muốn cảm ơn ông thật nhiều. Hôn nay, tôi đã là người tạo ra may mắn cho mình với câu chuyện kỳ lạ.
Cho chú ngựa trắng ăn cỏ xong, chàng suy nghĩ về những việc sẽ làm ngày hôm nay. - Vậy thì thưa thần, nếu tôi cải tạo lại đất ở đây, nếu tôi thay đổi nó thì cây bốn lá có thể mọc lên phải không ạ? Ngươi phải nhanh lên.
- Anh bạn cũ thân mến, giờ cậu hãy kể cho tôi nghe tình cảnh của cậu bây giờ đi. Chàng thầm nghĩ: "Trong quá khứ chưa từng có một cây bốn lá nào mọc ở khu rừng này thì đâu có nghĩ là trong tương lai nó sẽ không thể mọc lên được đâu. Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau.
Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. Bỗng nhiên một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt khắc khổ của Jim. Đó là một cửa hàng sản xuất túi da.