Năm 1903, chàng trai Thomas Watson 29 tuổi đến Dayton trên một chuyến tàu hỏa. Nhưng Watson chỉ dùng nó trong phạm vi kinh doanh. Watson hài lòng với bản thiết kế của họa sĩ.
Trong bản vẽ đó, có một con vịt quay đầu đi theo hướng ngược lại. Vấn đề là sau khi Hitle phơi bày sự thật bằng chiến tranh và diệt chủng thì người ta sẽ cư xử như thế nào. Nhưng cả đời ông, với một IBM khác hẳn, là một thông điệp thuyết phục để chuộc lại lỗi lầm.
Với nỗi lo lắng sẽ bị tụt hậu trong nền công nghiệp luôn biến động này, ông đã thúc giục những nhân viên cẩu thả và cộc cằn làm việc hăng say hơn và đặt áp lực buộc họ phải lo xa. Cuối cùng Watson cũng đã buộc được Tom phải suy nghĩ trước khi hành động, chứ không hẳn ngăn cản ý tưởng của con. Vì vậy, Tom đã vượt ra khỏi cái bóng của cha mình.
Điều đáng nói là Maney đã cố tình truy tìm nguồn gốc câu nói đó. Cuối cùng thì dự án System/360 - cuộc cách mạng hóa công nghiệp đã đem lại thành công ngoài sức tưởng tượng. Và người ta còn phát hiện thêm, nó quan trọng với cả cá nhân.
Watson trở thành nhân viên bán hàng tập sự vào năm 1896 cho NCR, sau 5 năm lăn lộn ở thành phố. Ông nhanh chóng và nhẹ nhàng chuyển giá trị thời gian sang giá trị của con người. Nước Mỹ rơi vào cuộc khủng
Matt Haig nhận định trong Brand Royalty How the worlds top 100 brands thrive & survive: Bằng chứng tham vọng của Watson là quyết định đặt tên lại cho công ty là International Business Ma- chines, tuy lúc đó thị trường của nó chỉ gói gọn trong lãnh thổ nước Mỹ. Ông không hề nhắc gì đến nhu cầu của một cá nhân đối với máy tính. Chính việc Watson không trả lại huy chương trong ba năm đã kéo dài chuyện này đến tận hôm nay, đối với một số người.
Watson sẽ gặp Flint để được phỏng vấn. Hay hơn nữa, mọi người chỉ xẹt một hai bước chân là có ngay những vật phẩm cần thiết nhất cho gia đình. Ngôi nhà của họ bị thiêu cháy một lần và tiếp sau đó chưa đầy mười năm, một trận lũ quét sạch toàn bộ cây cối.
Năm 1982, nhân việc IBM đạt doanh thu ngất ngưởng là 3 tỉ đôla, một con số mà Time đánh giá là cao nhất đối với dạng công ty sản xuất hàng công nghiệp, tạp chí này đã nhắc lại tinh thần doanh nghiệp của Watson: Tiến sĩ Gibbon của Đại học Philadelphia cùng chia sẻ vinh quang với máy tính IBM trong sự kiện y học này. Nó là một cách thức, trong hàng trăm cách khác, để ông đạt được tham vọng biến một CTR nội địa thành một công ty quốc tế.
Biên niên sử của IBM, với tóm tắt 100 năm (1900-1999) với tựa đề A Centery of Innovation, cũng không ghi trường hợp này. Không nhà ra quyết định nào ngờ nghệch cả. Mỗi viên chức lãnh đạo phải coi mình là người trợ giúp cho cấp dưới thay vì coi mình là ông chủ của họ.
Chúng ta luôn luôn nhớ rằng, con người dùng thời gian để làm ra tiền bạc. Người trợ lý Nichol thì nhớ lại, Watson đã gắt lên với các kỹ sư ở phòng thí nghiệm: Cái chổi quét của cái máy, các anh đã có 30 năm để nhìn thấy vậy mà vẫn chưa giải quyết. Những gia đình khác đang bơi lội trong hồ bơi.