Ba ngày sau, giờ này, tôi sẽ trở lại. Nhưng đến một lúc nào đó, nó sẽ trỗi dậy trong lòng ông. Lại chơi vào lúc đau đầu thì thật ngốc.
Môn Văn và môn Anh làm vèo như nước chảy. Đã đi một số cây số. Bất cứ thằng con trai nào cũng đầy máu nóng.
Đều ngập trong nước mắt nhân gian. Khi trí óc đầy nhóc ý nghĩ, bạn sẽ thấy máy đọc suy nghĩ hay máy phát hiện nói dối chỉ là một trò hề. Một hôm, mẹ và tôi đến thăm quan xưởng của chị.
Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần. Từ nay thôi hẳn đá bóng. Nó bảo: Người ta không thích mách thì thôi.
Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức. À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái. Nó còn ngộ nhận là nó có đầy tài nữa.
Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa. Có lẽ nên vào nhà vệ sinh, rửa mặt và tè một cái, bạn sẽ sảng khoái hơn và kể câu chuyện một cách khoáng đạt hơn… Thế mà cơm thì hốc rõ nhiều!.
Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ. - Ông quả là người biết lo xa. Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi.
Hy vọng, cái này có thể giúp gì đó cho giấc ngủ của bạn. Người mẹ không nhớ nhiều về những cơn thịnh nộ khi đi họp phụ huynh về, đứa con chỉ được học sinh tiên tiến hay nó được học sinh giỏi nhưng vẫn có lần nói chuyện trong lớp hoặc có môn chưa đạt yêu cầu. Bác gái ý tứ không trò chuyện với bạn trước mặt bác trai.
Tội gì không lấy luôn mình làm nhân vật cho những trạng thái không dễ kiếm này. Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn. Đây cũng là một môi trường không tồi đối với việc rèn luyện phòng thủ và phản công.
Rút kinh nghiệm nhé con. Vậy thì thuyết phục bác lần nữa nhé. Có phải tôi nói đâu.