Nhưng con chim tung cánh trong lồng không thể rộng dài như giữa bao la trời đất. Tất nhiên là họ không có ác ý rồi. Buồn là trót lợi dụng cái tiếng thiên tài để bắt mình phải vượt qua.
Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá. Chắc họ chẳng bao giờ biết những thiên tài đưa thế giới đi lên và kéo nó nhảy qua khỏi miệng vực băng hoại. Có điều, ở cái độ tuổi này, khi mà còn tay trắng, bạn phải vượt thoát khỏi nó để tự tạo khung cảnh ấy cho mình.
Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó. Ở đây, còn được tập, được bơi, ngày đến mấy lần cũng được. Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.
Nhưng không hiểu một điều là tuổi trẻ không thích nhiều lời. Như đã nói, độc giả rất lười tìm đọc sản phẩm chưa có thương hiệu. Cũng có thể họ không tìm thấy.
Một cái gì đó kinh điển. Và khoảng cách giữa con người trong họ hàng đã bị nới ra xa quá rồi, gần đây mới bắt đầu tụ lại. Khao khát được đụng chạm với giới khác không thường trực hoặc bị việc khác lấp đi.
Dù biết là tạm thời thôi. Ngồi im cho mọi người thi thoảng tha hồ giật tóc, vò đầu, véo tai âu yếm. Con nó thì sinh ra trong đó.
Những viên gỗ ấm áp cọ vào đám râu như những giọt nước mắt. Nếu ông sợ cái xã hội này lên án, tôi sẽ thu xếp cho ông đến một nơi hoàn toàn mới lạ. Bộ ngực như trồi, như bị giật bung ra khỏi màn hình.
Chơi là lừa tất cả mà khiến họ tin, là tin tất cả dù họ luôn lừa, là khiến họ cảm thấy bị lừa bị hoang mang dù họ phải tin. Tôi biết ông rất yêu vợ. Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo.
Một lần, ông quan đến chơi nhà, con chó sủa nhặng lên, bị chủ đá vào mõm. Bán hết nội tạng, ruột gan phèo phổi. Sáng nay chép bài một tí.
Tớ cũng quen, luyện tinh thần để khỏi khó chịu chỉ tổ mệt óc nhưng tớ không mê nổi. Bị điểm kém chẳng hạn. Phừ, đã đến lúc dậy rồi, bạn chui ra khỏi chăn.