Không hiểu sao ông ta phán ngon ơ như vậy. Lại về nhà bác ôn thi. Nếu giả thuyết đó sai thì coi như đây là một bài toán giải hỏng ngay từ đầu.
Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi. Tao nói mày có hiểu không, cá? Hôm nay tao có 20. Nhưng những thứ đó hơi hiếm.
Một hôm, cô lớp trưởng thông minh và năng động và cao lớn (luôn xếp thứ nhất, trên tôi một hoặc hai bậc, trong các kỳ thi học sinh giỏi tiếng Anh của trường) hỏi tôi: Sao ấy buồn thế? Tôi đáp: Buồn ngủ. Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt. Họ cũng chả ngại chửi cầu thủ đội nhà lỡ sơ suất hay trọng tài bắt không hợp ý họ.
Nên cứ phải từ từ từ từ. Nguy cơ đội bạn ghi bàn thì nín lặng, im phăng phắc. Xuống nữa đến cái cổ họng độ này đôi lúc đau rần rật.
Không có chim non ở trong. Ông thấy mắt nàng ngân lên những tia sáng kỳ lạ. Ông già sắp chết sau nỗi cô đơn bất mãn triền miên.
Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo. Ông ta cho tôi làm thử hai bài toán. Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc.
Ví dụ: Chọn ảo hay thật? Bạn dễ mắc lừa nó ngay. Mình lại biết thêm một con đường đến đồn công an. Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen.
Để tạo được phương án phòng tránh và chống lại những kẻ thù chung (khi nhìn thấy kẻ thù chung thì con người mới biết gần lại với nhau) là nhiều thảm họa mà vũ trụ kỳ bì và loài người đầy hiếu động lúc nào cũng có thể nhỡ tay gây ra. Tôi tự hỏi tại sao họ lại cho một số con chim vào những cái lồng nhỏ trong một cái lồng to. Điều bạn muốn nhất có lẽ là để bố thấy bạn hạnh phúc và kiếm được khoản tiền kha khá từ nghề mà bạn lựa chọn.
Ban đầu, sức mạnh, khao khát tuổi trẻ khiến bạn không dung hòa được. Nhưng nếu không đồng thời âm ỉ chống lại thì chả mấy chốc mà hòa vào xu thế không lành mạnh ấy. Và có thể, tôi là người mà bạn được thuê để khóa mõm.
Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi. Là oang oang toàn thứ mình không biết. Tôi ngồi đây đoi đói tình người khi mọi người đang lo lắng ở nhà, gọi điện đi tứ phía.