Nghiên cứu 25 huyền thoại doanh nhân thế giới cho thấy, dù có quá nhiều sự khác biệt nhưng họ đều có chung một tư tưởng chủ đạo: Kinh doanh là phụng sự xã hội. Thăng trầm là chuyện thường thấy trong thương trường. Khi Watson nghe tin vợ mang thai Tom cũng là lúc ông đọc tin trên báo về bản án đen tối nhất trong cuộc đời.
Peter Drucker tóm tắt về Thomas Watson trong ba chữ Quite Intentionally Dignified, US Today 19. Năm 1933, năm chữ này được khắc trên cổng ra vào của trường huấn luyện trong khu vực nhà máy của IBM ở Endicotte. Và việc quản lý công ty này đi đến tầm mức là chi nhánh đạt hiệu quả nhất, Watson đã lọt vào tầm ngắm của ban lãnh đạo NCR.
Ông nói đến đối tượng cuối cùng trong đạo lý kinh doanh của mình: Trở lại buổi ra mắt CEO của mình năm 1914, Watson phát biểu tầm nhìn: Maney, người tiếp cận nhiều tư liệu nhất về Watson cũng không biết cuộc họp đã nói những gì nhưng khi ra ngoài, trước đám đông nhà báo Watson nói: sẽ không có chiến tranh.
Ông ý thức được rằng một người đang đeo một bản án xấu xa như trường hợp của ông mà mở miệng rao giảng thì chẳng khác nào trò khôi hài. Watson có một tình cảm đặc biệt với sự kiện này. Hãy bán những máy móc cải tiến của chúng ta cho các doanh nghiệp nhỏ - những người chưa bao giờ dùng máy của IBM.
Một loại máy xử lý thẻ đục lỗ lần đầu tiên cho phép tính phép nhân và phép chia. Một trong những việc làm quan trọng nhất của ông là kết Tốc độ không gì khác là tinh thần tiên phong, một cách nhanh chóng của Watson.
Watson cũng đọc được rằng, Howard Aiken, mộtnhà nghiên cứu trẻ của Đại học Harvard viết một bài báo gây chấn động về khả năng làm ra máy tính tốc độ cao. Sự kiện năm 1944 này của Watson được ghi nhận là đi trước 18 năm so với ngày nước Mỹ ra đạo luật Quyền Bình đẳng cho Người Da đen (Civil Rights Atc, năm 1964). Thấy cỗ máy xấu như một con quái vật đến từ một hành tinh nào,với vô số bóng đèn, nút cắm và các cuộn dây, ôngra lệnh phải cho nó một vỏ bọc xinh đẹp.
Đức tin đó được triển khai trong thời hiện đại như thế nào? Đây là hệ thống ba giá trị mà IBM viết tiếp vào năm 2003: Đó là, nếu Watson cha đặt think - suy nghĩ lên hàng đầu với 3% rồi 6% chi phí cho R&D, thì Tom cũng đã đưa IBM thực sự bước vào khoa R&D. Họ còn gặp nhau vài lần nữa trong các bữa ăn tối tại những nhà hàng sang trọng của New York.
Gerstner đã theo bước Watson mà làm một chuyện kinh thiên động địa, đó là hợp nhất tất cả các bộ phận lại với nhau. Đó là một cách thức vui nhộn và sáng tạo rất hiệu quả khác của Watson. Trước khi Watson trao lại quyền chủ tịch tập đoàn cho Tom, ông đã phải trải qua bài thử thách tư tưởng của con trai.
Chúng ta tìm hiểu về người đã tạo ra doanh nghiệp xuất sắc này. Nhìn Tây sẽ thấy Đông, soi cổ mà ngẫm tới kim, đó là điều mà chúng tôi, những người thực hiện bộ sách, mong muốn được chia sẻ. thành phần doanh số của mình cho năm 1940 chỉ trong ngày đầu tiên của năm đó nhưng chỉ vì công ty đã dành cho con trai ông chủ một tài khoản lớn nên ông vẫn được xem trọng.
Watson nhận ra rằng mình đã ở tuổi 50 mà đường đến ước mơ hoàn thành còn quá xa. Người ta đã hỏi ông vì sao lại tăng sản xuất và tích trữ máy cùng với linh kiện, trong khi từ Mỹ đến các nước châu Âu người ta phải giảm số lượng. Supa, bị mù mắt, nói rằng: Không có ai là khuyết tật một khi anh ta có một nghề chân chính.