Mà không, lúc ấy, có lẽ im lặng là hạnh phúc. Ta là tất cả không, tất cả là tất cả không, mình tất cả ngộ mà tất cả không ngộ cũng là chơi. Bạn trân trọng nhất những người bào chữa cho người khác trước khi phán xét, và đối xử ngược lại với bản thân.
Dù có thể biện minh rằng anh xứng đáng với nó, rằng xã hội mà ai cũng sợ tiêu tiền lớn như anh thì kinh tế đi xuống trầm trọng, rằng anh tiêu như khi cần anh vẫn có thể chia sẻ… Chia sẻ? Có hôm bực, mẹ bảo Thấy con viết về chia sẻ mà chẳng thấy con chia sẻ việc nhà gì cả. Nhưng mà cũng thấy có một niềm tin để hôm sau cắp cặp đến làm. Nhưng đến lần thứ ba thứ tư điệp viên báo về thì chắc bác gái cũng thấy mình tự nhiên cho thằng nhỏ một cơ hội phạm pháp.
Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao. Cái nào không nhớ được thì cũng tốt. Gió thốc vào đầu tôi buốt lịm.
Nếu lỡ bị lịch sử nhớ mặt thì cũng đành chịu. Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá. Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày.
Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu. Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm. Mà thôi, hãy tiếp tục tập luyện.
Và xu thế thời đại sẽ đẩy họ đi tiếp theo những dòng chảy khách quan của lịch sử. Cái đồng hồ cát nó không đứng yên vĩnh viễn để mặt thiện hoặc mặt ác bị úp xuống và trở thành thuộc tính vĩnh cửu khi cát chảy xuống hết. Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa.
Máy ảnh thì kiếm được nhưng chụp đẹp thì không rành. Công việc của bạn không phải là làm vĩ nhân mà chỉ là hỗ trợ những vĩ nhân trong cuộc sống xé lẻ vào đầy ảo tưởng này. Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung.
Thật ra, lúc này tôi mệt mỏi. Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo. Có phải tôi nói đâu.
Ê này tôi, cười ít thôi chứ. Kẻo rốt cục chỉ là mi lo cho mình. Em sẽ suy tư về đời mình từ đời nó.
Bạn còn phải sống dài dài. Bạn sẽ không hề muốn cố lao động, đặc biệt là viết, khi nó chẳng có giá trị gì. Anh biết, nếu em viết, em sẽ viết hay hơn anh rất nhiều.