Sau khi cho cử toạ biết rằng tuổi trung bình của họ là 44 năm, ba tháng, ông nói non một phần ba các vị chỉ huy ấy mắc một trong ba chứng bệnh: đau tim, có ung thư trong bao tử và mạch máu căng quá. Vậy tại sao ta lại mong loài người nhớ ơn ta nhiều hơn họ nhớ ơn Chúa? Nếu bạn cho phép, tôi sẽ giãi bày và nhờ bạn chỉ tôi cách xử sự cho phải lẽ.
"Đây là bí quyết đó: Trước hết tôi bỏ hẳn cách làm việc mà tôi đã theo 15 năm rồi. NHỮNG THUẬT CĂN BẢN ĐỂ PHN TÍCH NHỮNG VẤN ĐỀ RẮC RỐI Carrier, tôi gặp lời khuyên: "Hãy nhìn thẳng vào sự tai hại nhất" Và tôi tự hỏi: "Nếu ta không chịu hối lộ nó, mặc cho nó đưa tài liệu ra Biện lý cuộc thì sự tai hại nhất nếu có, sẽ đến mức nào?
Chán nản, nát lòng, tôi không biết quay ngã nào. Ông nằm ngủ trên chiếc giường con cũ kỹ. Ông ta đã thay đổi hẳn.
Gặp một kỳ thi, tôi thức thâu đếm để căn móng tay, sợ mình sẽ rớt. (Bạn cho tôi nói quá ư? Xin bạn cứ hỏi vị y sĩ thường chữa cho bạn thì biết). Không bao giờ các người lại thăm viện.
À mà biết đâu được? Bác sĩ Alexis Carrel muốn nói cả tới bạn đó không chừng! Những kẻ đó may mắn vì họ có nhiều nghị lực, nhiều hạnh phúc mà ít lo lắng, ít mệt nhọc hơn kẻ khác. Không đâu, đó là ý của ông Herbert E.
Hỏi người thân hay ông hàng xóm, một ông chủ sự, bạn sẽ thấy lời đó đúng. Dù sao đi nữa lần đó tôi đã tìm thấy một phép trong những phép mầu nhiệm để trị bệnh nội ung. Họ cũng khuyên anh ta nên lập di chúc đi thì vừa.
Ngủ năm phút cũng có thể làm con người tránh mệt mỏi. Tôi không thể nào mua được những đồ phụ tùng và những máy móc cần thiết. Ông nói: "Nếu thân tôi không là cái xác vô dụng, cha chắc tôi dã có sức mạnh tinh thần để biểu mình những lý thuyết của tôi".
Chúng phái một "thanh toán viên nhà binh" lại hãng tôi - viên này là một đô đốc - và ra lệnh cho tôi giúp đỡ võ quan đó trong khi thanh toán tài sản của công ty. Nhưng bài nhạc tiếp tục, kế đó có ai lên tiếng ca một điệu cổ: Cô ta mệt mỏi vì cô chán ngán công việc, có lẽ chán ngán cả đời sống.
Mặt tôi vừa toạc vừa sưng, mắt tôi gần nhắm nghiền lại. Mỗi lần chỉ làm một việc thôi". Chắc là hoàn cảnh tự nó không thể làm cho ta sung sướng hay đau khổ.
Và kết quả là chị làm trò cười cho thiên hạ và chịu thất bại mỉa mai. Không thế thì chuỗi ngày của tôi không có mục đích, mà không có mục đích thì đời tôi chắc đã tan rã rồi tàn luôn vậy". Nhưng tôi không trốn đâu được hết.