Chúng ta lớn lên, được dạy bảo những chuẩn mực đạo đức và từ trong tiềm thức, chúng ta luôn mong muốn mình trở thành một người tốt. Bạn có thể hiểu rất rõ như thế nào thì được xem là tự trọng, nhưng nếu bạn không trung thực thì chắc chắn bạn không thể cảm nhận tốt về mình. Tôi mở một tập giấy và nói: Trong ngày hôm nay, hễ ai có câu bào chữa nào, hoặc nghe người khác bào chữa, thì hãy viết những câu bào chữa đó vào một tờ giấy.
Lời bình của Rogers là tiếng chuông cảnh báo về thực trạng đáng buồn hiện nay. Đôi khi chúng ta cũng rất cần được nghe những lời khen ngợi, sự tán thưởng… Chúng ta cũng cần đến những cái ôm hôn thân thiết nữa. Sau buổi học hôm đó, vẻ mặt của các sinh viên vẫn còn nét rạng rỡ.
là bởi vì họ chưa có cái nhìn đúng đắn về đồng tiền. Họ nhạy cảm với những nhu cầu và cảm nhận của người khác. * Chúng ta cần tập thói quen tìm ra những điều hay, điều tốt ở người khác.
Tôi ngày càng khám phá sự thú vị ở ông. Trong vòng hai mươi bốn giờ kế tiếp, mỗi người phải đọc những điều mình vừa liệt kê bốn lần: sau bữa trưa, sau bữa tối, trước khi đi ngủ, và buổi sáng hôm sau trước khi đi học hoặc đi làm. Tôi hỏi: Điều gì đã khiến ông có thể sống vui vẻ đến thế?.
Hãy lấy chính trực làm nền tảng cuộc sống. Những khi đối diện với thực tế khắc nghiệt của cuộc sống, ai trong chúng ta cũng có nhu cầu được thư giãn. Bức tranh trong sự tưởng tượng đó được chuyển thành những bản thiết kế giấy, và ai trong chúng ta cũng đều biết rõ phần sau của câu chuyện.
Họ sẽ không thành công nếu không sẵn lòng rút ra những bài học từ thất bại và vẫn bền chí vào những thời điểm đen đủi nhất. Hầu hết mọi người cho rằng đó là trở ngại lớn nhất. Tôi hỏi: Điều gì đã khiến ông có thể sống vui vẻ đến thế?.
Điều đó không chỉ cần thiết mà còn rất quan trọng. Món quà quý giá nhất mà cuộc sống ban cho chúng ta là cơ hội để làm những việc đáng làm, và cách mà chúng ta được lựa chọn là làm một cách chăm chỉ. Bạn sẽ chẳng bao giờ hiểu được trọn vẹn ý nghĩa cuộc sống nếu chúng ta vẫn cho rằng mỗi cá nhân chúng ta là quan trọng nhất, là trung tâm của vũ trụ.
Trước khi làm một việc gì khác, hãy tỏ rõ quyết tâm làm cho kì được việc phải làm. Thời gian cũng giống như một nguồn lực, nhưng không như những nguồn lực khác, chúng ta không thể lấy lại thời gian đã mất, cũng không thể thêm bớt, lưu trữ, hoặc tắt mở, thay thế nó. Đó là một sự thật hiển nhiên mặc cho chúng ta có muốn hay không.
Nói cách khác, nếu tất cả chúng ta biết thể hiện sự tôn trọng đối với người khác, thì đâu cần đến luật lệ để chỉnh sửa tư cách đạo đức chúng ta. Sống mà không có mục tiêu như thể đi du hành mà không có đích đến. Câu chuyện về cầu Golden Gate là một thí dụ điển hình.
Có hai sai lầm thông thường đưa chúng ta đến thất bại. Tôi cảm thấy thật vinh hạnh vì anh ấy là một nhà giáo xuất chúng, và tôi biết mình có thể học được nhiều điều từ anh ấy. Chúng ta lớn lên, được dạy bảo những chuẩn mực đạo đức và từ trong tiềm thức, chúng ta luôn mong muốn mình trở thành một người tốt.