Những người bạn của ông Arkad chăm chú lắng nghe rồi lần lượt tỏ lời cảm ơn và ra về nhưng không phải ai cũng có tâm trạng giống nhau. Một bên gồm những tòa lâu đài nguy nga tráng lệ của vương gia, còn một bên là những ngôi nhà tầm thường sơ sài nhếch nhác của người dân. Ông có đồng ý với tôi như vậy không?
Nếu người nào muốn nắm bắt cơ hội thì phải nhanh chân lên, phải quyết tâm thực hiện đến cùng mới mong tận dụng được ưu điểm của cơ hội đó. - Tại sao cháu lại ước ông nội cháu còn sống khi ông ấy đã hoàn thành trách nhiệm của mình trên cõi đời này? Cháu và cha cháu vẫn có thể làm tốt công việc của ông nội cháu mà. Tuy nhiên, qua cơn giông trời lại sáng.
Theo luật, ông ấy có thể bán anh như một món hàng để lấy tiền trả nợ. Nếu cứ để yên trong túi thì vàng không thể sinh lợi được. Mong ông mua giúp để tôi và các nô lệ của tôi được trở về ngay trong đêm nay.
Theo thời gian, nó sẽ phát sinh lợi nhuận. Vì thế, cháu đã đủ khả năng để nhận một trách nhiệm nào đó. Một phần mười trong tổng số tiền cháu kiếm được cần phải giữ riêng cho cháu, cho dù số tiền cháu kiếm rất nhiều hoặc rất ít đi nữa.
Còn nếu chọn điều đúng mà chúng ta lại có khuy hướng do dự, lưỡng lự và phân vân suy tính thì chỉ khiến dịp may trôi qua mất. Và thế là số tiền quay về túi của tôi ngày một tăng lên rất nhiều. Sau những lần vấp ngã rồi thực hiện được nhiều vụ đầu tư thành công, con đã rút ra những kinh nghiệm quý giá, đồng thời ngày càng hiểu rõ hơn năm quy luật của vàng mà cha đã trao cho con.
Nếu tôi chỉ tìm được khách hàng ở hai nơi thì tôi phải cố gắng sao cho nơi thứ ba cũng được như thế, chứ không thể tự nhủ rẳng để đến sang năm mình sẽ bù vào. Những lời nói của người bạn đến từ Syri quả thật rất sâu sắc. - Ông có thể tin tưởng tuyệt đối vào cháu.
Các bạn cũng biết là Babylon có một phong tục là con trai của các gia đình giàu có thường sống với cha mẹ để được kế thừa tài sản, nhưng ông Arkad không tán thành tập quán này. Tôi đã dùng những lời lẽ khôn ngoan để phân tích cho bà ấy hiểu, nhưng lại bị bà ta mắng cho một trận. - Đúng vậy! - Một người thợ làm yên ngựa khả kính góp lời.
– Sharru Nada đáp lại. - Bởi vì các bạn đã tận tụy, chăm sóc rất chu đáo bầy lạc đà của tôi và đã chịu cực nhọc khi đi băng qua sa mạc nóng bỏng, đồng thời các bạn đã kiên cường chiến đấu chống lại bọn cướp lăm le muốn chiếm số hàng hóa của tôi, nên đêm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện về năm quy luật của vàng. Nếu cứ để yên trong túi thì vàng không thể sinh lợi được.
Sau này, khi chiếm được vương quốc Babylon, người Ả Rập đã tàn phá nó bằng cách gỡ lấy gạch ngói để xây dựng đền đài, cung điện, nhà cửa và các công trình khác. Thế là một phần tư của số tiền kiếm được trong một ngày đi bán bánh sẽ là của ông. Ngoài ra, tôi cũng tin tưởng vào các thương nhân khác ở Babylon, bởi vì họ rất uy tín.
Tài sản của ta rất lớn, nhưng ta e rằng mình không thể tiếp tục trông nom được nữa. - Con lấy tấm thẻ đất sét ra và cẩn thận đọc đi đọc lại nội dung của các quy luật vàng. Nhưng đến lúc này việc buôn bán cũng gần như sụp đổ.