Nếu điều gì có thể đánh giá bằng câu trả lời có hay không (ví dụ như khả năng du học) bạn cũng có thể ghi ra. Bước 3: Đưa Ra Giả Thuyết Về Cách Rút Ngắn Khoảng Cách Ấy Để Đạt Đến Mục Tiêu Nghe như thể có ai đó vừa bấm nút tắt âm thanh của một cái ti vi khổng lồ.
Chúng ta có thể rút ra kết luận gì? Như bạn thấy đấy, John sống trong một khu phố trả tiền làm thêm cho học sinh rất thấp. Họ đánh dấu những hành động khiến (1) mọi người biết đến buổi diễn và (2) khiến mọi người muốn tham dự buổi diễn.
Cậu đã hình dung ra tiêu đề của các tạp chí: Đạo diễn đầy sức sáng tạo John Bạch Tuộc đã giành được giải thưởng Hàn lâm với tấm ảnh cậu mặc lễ phục đen, tay giơ cao tượng Oscar. Sau khi đọc xong cuốn sách này bạn sẽ thấy mình thật sự tiến bộ hơn rất nhiều. Tôi nghĩ chúng ta cần nhấn mạnh vào những kinh nghiệm mà bọn trẻ thu nhận được từ khi trong đầu chúng xuất hiện một ý tưởng, rồi bắt tay vào khởi đầu ý tưởng đó và cuối cùng là rút ra bài học từ cả thành công và thất bại.
Làm thế nào để tăng số lượng hạt tiêu rơi ra từ lọ tiêu mà không cần làm mạnh tay hay lắc nhanh lọ tiêu? Dùng sơ đồ cây logic để đưa ra càng nhiều ý tưởng càng tốt (giả sử như độ ẩm không ảnh hưởng đến số lượng hạt tiêu rơi ra ngoài). Phân tích #3: John có thể tăng thêm bao nhiêu thu nhập nhờ thay đổi việc làm? Bạn phải suy nghĩ thấu đáo làm thế nào mới có thể giải quyết được vấn đề, rồi thực sự tiến hành những bước cần thiết để khắc phục nó.
Khi tiến hành công việc dạy dỗ bọn trẻ, tôí không mở đầu bằng cách dạy những kỹ năng trong cuốn Người thông minh giải quyết vấn đề như thế nào? trên lớp. Hãy chờ xem họ có đúng không. Chúng ta thường bị tác động bởi ấn tượng đầu tiên.
Lúc này họ cần phải tiến tới việc đưa ra những giải pháp. Sơ đồ cây logic này có thể chuyển đổi thành sơ đồ cây Có/Không. Họ cố nhớ xem những ai đã đến xem trong ba buổi diễn trước đó.
Có thể họ còn cho bạn làm xét nghiệm máu hay chụp X-quang. Việc này sẽ giúp bạn sử dụng thời gian và nguồn lực có hạn tốt hơn. John vẫn còn phải rút ngắn khoảng cách 188 đô-la còn lại.
Dù sao đi nữa, tớ tin rằng mọi người cũng nghĩ các cậu diễn chẳng hay đâu. Dù sao thì trong đầu cô, chúng lúc nào cũng tốt hơn so với trong thực tế. Giả thuyết của họ là chỉ có 1/20 số học sinh trong trường (khoảng 5%) biết đến buổi biểu diễn.
Ngay cả khi bạn nghĩ một phương án nào đó hấp dẫn hơn hẳn, bạn cũng nên tập thói quen tự hỏi: Phương án này không có khuyết điểm nào sao? Còn có ưu điểm nào khác không?. Mỗi giả thuyết là một điều dự đoán. Cậu đùa à? Các cậu chỉ là ban nhạc của trường, chẳng đáng xem vào ngày thứ bảy.
Đội bóng của trường trung học Amazon đúng là đội triển vọng năm ngoái. Chỉ có 10% khác biệt về tốc độ tăng trưởng tưởng như nhỏ bé ấy nhưng thật sự lại rất có ý nghĩa trong thời gian dài. Cô lao đến máy tính và bắt đầu tìm tòi những trường dạy bóng đá ở Brazil trên internet.