việc ở IBM cùng Dick, Jane, Helen và mẹ Jeanette túc trực bên cạnh ông. Nhưng nhà nghiên cứu nào cũng nhận thấy ông có một khả năng hùng biện. nhớ lại thời đại của Watson, khi đó, IBM đã là bá chủ trên thị trường nước Mỹ nơi tiêu thụ và thuê máy tính đục lỗ của IBM đến 92% thị trường, và vài nơi khác ở Bắc Mỹ và các nước giàu ở châu Âu.
Bởi vì, trước sau như một, cho đến tận ngày nhắm mắt xuôi tay, ông vẫn nhắc lại luận điểm con người như là toàn bộ ý nghĩa của công việc kinh doanh. Khán phòng trang trọng với những người đàn ông quan trọng trong bộ vest đen, sơ mi trắng. Maney không thể khẳng định Watson bị đuổi việc hay tự ra đi sau đó.
Thấy cỗ máy xấu như một con quái vật đến từ một hành tinh nào,với vô số bóng đèn, nút cắm và các cuộn dây, ôngra lệnh phải cho nó một vỏ bọc xinh đẹp. Có thể thấy, một việc mà các kỹ sư có thể làm được nhưng đã không làm chỉ vì không khí làm việc không tốt, vì không ai bàn tới vấn đề đó. Tom vĩ đại, Gerstner tài
Tới năm 1937, khoảng hơn 32. Việt Nam thì sao? Câu trả lời là: Ở đâu khi có ai đó nghĩ đến chuyện làm ra những doanh nghiệp, những tổ chức toàn cầu, thì Thomas Watson là một nguồn tham khảo quan trọng. Gia đình Watson không còn bất cứ ai làm việc trong IBM.
Đến năm 1999, con số này lên đến mức không tưởng tượng được, đó là 50% mức chi tiêu của toàn tập đoàn. Nó đặc biệt bởi vì ông luôn luôn tập trung lo cho nhân viên là lo cho doanh nghiệp, thay vì lo cho doanh nghiệp rồi lo cho nhân viên. Krames(*): Khách hàng cần một ai đó có thể kết hợp một cách khéo léo những công nghệ hết sức phức tạp lại với nhau, để có thể chuyển mọi công nghệ thành giá trị doanh nghiệp.
Tổng thống Herbert Hoover(*) chưa có cách nào để vực dậy nền kinh tế đang rơi vào đợt suy thoái lớn nhất từ trước đến lúc này. Nhưng nguyên tắc 5C vẫn là nguyên tắc vàng của những nhà bán hàng chân chính cho đến tận ngày nay. Các nam sinh viên tỏ ra ngạc nhiên, nhiều người khó chịu.
Đặc biệt là kỹ sư trẻ này đã tiến sâu vào ngôn ngữ nhị phân. Nói là trường chứ thật ra là một cái phòng với sáu cái bàn. Điều này có nghĩa là trước khi tạo dựng nên IBM, Watson đã trả học phí quá nhiều và quá đắt: Tuổi trẻ của mình.
Không ai có nhu cầu và khả năng cần riêng những cái máy này. Và do IBM không chú tâm vào những khó khăn, những nhu cầu của khách hàng, thế nên những người trẻ của Apple ở thung lũng Sillicon đã qua mặt khi họ tạo ra thị trường máy tính cá nhân. Các chương trình CSR tương tự cũng đang xuất hiện tại nhiều đại học khắp Mỹ.
Đó là nửa còn lại của thành phố IBM, khoảng hơn 400 mẫu. Xử lý dữ liệu, điều mà nhà quản trị học hiện đại Peter Drucker nghe mà không hiểu hồi còn trẻ, nay đã là đời sống thường nhật của toàn thế giới và tên tuổi IBM được nhắc đến mỗi ngày. Buôn gian bán lận không còn thích hợp cho bất cứ nhà thương mại nào muốn ăn nên làm ra một cách bền vững trong ngày nay.
Phụ tá điều hành của Watson, Sam Hastings, viết ngay cho nhà lãnh đạo của mình: Tôi sướng phát điên lên khi tờ Chicago American nói rằng, một công dân Mỹ đích thực đã gởi trả huân chương hòa bình cho Hitle. Đó là buổi lễ khánh thành Trường Huấn luyện (schoolhouse) của công ty IBM. Điều này làm Watson tức giận nhưng đồng thời tự tin là mình có thể kiếm nhiều tiền hơn mình tưởng.