Và cái gì diễn ra tiếp theo thì chắc các bạn cũng đoán được. Cẩn thận hơn, bạn có thể chuẩn bị trước bằng cách tìm hiểu một loạt các câu hỏi, chẳng hạn như là: Khán giả của bạn thuộc thành phần nào? Họ từ đâu đến? Họ có nỗi trăn trở gì không? Sở thích chung của họ? Họ muốn nghe bạn nói cái gì? Họ muốn bạn nói trong bao lâu? (Điều này rất quan trọng!) Và khi bạn nói xong, liệu họ có đặt câu hỏi với bạn hay không? Ông quan tâm đến những gì họ nói, điều mà rất ít người phỏng vấn nào làm được.
Thế là chúng bò ra cười sặc sụa, cười đến chảy cả nước mắt. Anh còn cười đùa về tật nói lắp của mình. Thầy đang sai lầm đấy ạ.
Mẫu chuyện nghe có vẻ buồn cười, nhưng nếu nhìn nhận một cách nghiêm túc thì vấn đề quả đáng lo ngại. Chẳng phải trong bóng chày, chúng ta có một bảng danh sách phân loại các lỗi đó sao? Vì thế, khi lỡ phạm sai lầm bạn hãy bình tĩnh nhận trách nhiệm và khéo léo xử lý nó. Al Pacino cũng là một nhân vật có óc khôi hài hết sức tự nhiên.
Trước khi bước vào cuộc đàm phán, Bob thừa nhận rằng đối thủ của mình rất đáng gờm nhưng không phải là thù địch. Đó là cách mau lẹ nhất để kiếm một kẻ thù lâu dài nhất, nó chẳng ích lợi gì. Anita Bryant hoàn toàn có thể lôi cuốn người khác nếu cô ấy hào hứng nói về công việc của mình hơn.
Tức là bạn hãy để người ta nói về bản thân và thành tựu của họ. Ophrah Winfrey, nữ phát ngôn viên truyền hình quen thuộc của đông đảo người Mỹ, đã luôn thể hiện sự chia sẻ sâu sắc của mình với tâm tư tình cảm các vị khách mời trong chương trình của cô. Đừng bao giờ tỏ vẻ cuống quít sợ sệt hay phẫn uất bực bội.
Hãy tưởng tượng người ta sẽ cảm thấy như thế nào nếu bỗng nhiên bạn ngừng nói vì lúng túng với những bức vẽ minh họa? Khi bạn thao thao bất tuyệt với một tấm bản đồ treo ngược thì hậu quả còn tệ hại hơn! Herb là đứa nhìn thấy Moppo trước tiên. Anh tạo nên một không khí thoải mái thân thiện cho chính anh và cả cho khán giả.
Lúc mãnh liệt, lúc mềm mỏng, khi từ tốn, khi lại cương quyết… Tôi tùy cơ ứng biến trước những tình huống khác nhau và những cảm xúc khác nhau của mình. Một lần nữa, tôi muốn nhấn mạnh rằng là đừng bao giờ lãng phí thời gian của người khác (và có thể của chính bạn). Tôi tự đặt câu hỏi và thảo luận một mình.
Ông không chỉ chứng tỏ mình là một người theo kịp thời đại mà còn là một con người của thời đại. Sự cởi mở hào hứng của bạn sẽ xua đi không khí căng thẳng ngột ngạt. Nên khôn khéo linh động chọn đề tài thích hợp nhất.
Lũ lụt ở miền Tây, băng tuyết lở ở miền Đông, rồi động đất, hạn hán, cháy rừng… Nếu không thích nói về thiên tai đang diễn ra trên thế giới thì bạn có thể khơi mào ngay hiện tại. Tấm ảnh mà nó luôn luôn giữ gìn cẩn thận bên người. Nhưng dù sao đi nữa thì tình huống này cũng thật buồn cười.
Và khi đó ta sẽ bắt bỏ dĩa từng chiếc một. Một người có nụ cười hay nhất mà tôi từng gặp. Vì thế nếu bạn thật sự yêu thích công việc của mình và chia sẻ sự nhiệt tâm đó với những người mà bạn giao tiếp, thì cơ hội thành công của bạn sẽ lớn hơn.