Một người theo ngành y không còn hành nghề bằng lòng nhân ái. Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm. Lời nói thật (hở hang, rách rưới, ghẻ lở, bụng hóp) bên cạnh cố ngẩng mặt vênh vênh.
Quả là tôi không muốn viết mấy về những cái này khi nó khô khan. Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới. Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó.
Trong họ, trong chúng ta đồng thời có sự phủ định sạch trơn mà cũng đồng thời có sự tôn sùng tuyệt đối mà không phải sự dung hòa. Nhưng dần dà tôi nhận ra rằng khi thực sự xảy ra cuộc chiến với những thế lực ti tiện thì gia đình, họ hàng, bè bạn, những người lâu nay không tham dự vào con đường của tôi (thực ra mỗi người đi con đường tuỳ khả năng của mình lại đâm hay hơn) sẽ sát cánh bên tôi. Dù có thể nói chúng tôi yêu thương nhau.
Rồi lại êm êm lan ra. Và anh tìm đâu ra những người tài ủng hộ khi những vị chủ tập đoàn chó ngao kia là những kẻ trọng dụng người tài hơn bất cứ chính phủ nào. Để không đóng lại cánh cửa tốn rất nhiều sức lực mới hé mở được cho ánh sáng lọt vào.
Và những miếng mồi lạ mà ta chưa từng biết. Giọng trầm thường xuất hiện. Hắn chuộng một cuộc sống bình thản hơn.
Vay-trả nợ đời chẳng bao giờ hết. Thậm chí, phải viết, phải sống. Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.
Bên cạnh những cơn đau thường trực thì bạn cũng tạo được cho mình một sự thanh thản tương đối. Khi em trả lời thì anh sẽ bảo: Anh không nghĩ được cao xa như thế đâu cô bé ạ. Giọt nước mắt như trộn lẫn ánh sáng, thương đau, hạnh phúc.
Tôi cúi đầu, mở cuốn anbum trên bàn, lật đi lật lại. Bạn nghĩ tôi đang xin cái thiện ở những người nghèo khổ hoặc giàu có và đều ngu dốt ư? (Xin đừng tự ái. Nhưng cái gì đã đẩy tôi đến tình trạng này? Đó là sự thiếu công bằng và thờ ơ trước thú tính của loài người.
Ta cũng được đi câu. Người bảo nghệ thuật là giản đơn. Sợ những người phụ nữ gần gũi mình sẽ yêu mình, sợ yêu mình họ sẽ sớm thấy khổ nếu họ không có một bản lĩnh cao cả.
Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh). Một cái Dream khoảng mười bảy triệu. Thảo nào mà người ta khát hiện sinh.