Xã hội càng văn mình, phát triển thì con người càng phải đương đầu với những vấn đề khó khăn, nan giải, thời gian sống bị chia sẻ cho nhiều mối lo toan khác nhau, khiến cho chúng ta đôi lúc cảm thấy như đời mình bị rút ngắn lại. Ai đã thấm nhuần các luật tiến hóa, hiểu rằng nhân luôn luôn sinh ra quả, tất sẽ coi biển là một nguyên tố mà hồi xưa là hơi nước, có lúc đã sôi lên và nhất định sẽ có lúc đông lại thành nước đá. Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.
Và cái giọng hoàn toàn chán chường trong lời than thở đó cho ta hình dung một bi kịch không ngờ và vô lý trong gia đình ấy. Đã đành, nên bỏ thêm nhiều thì giờ vào việc tu thân, càng chịu tốn công thì kết quả càng nhiều. Sau cùng, khi lựa công việc đầu để làm trong giờ rưỡi buổi tối bạn chỉ nên theo sở thích va xu hướng của bạn thôi.
trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete. Tác phẩm nổi danh khắp thế giới), hai là bận bao bố mà quỳ gối lết giữa ban trưa ở chung quanh vườn hoa Trafalgar, thì đành lựa hình phạt sau mà chịu cho thiên-hạ chê cười. Cũng chẳng cần sách.
Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết. Tôi bắt đầu từ lúc thức dậy và chỉ kể những việc thầy làm, cuối cùng tôi mới chỉ cách nên dùng thì giờ đó ra sao. Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên.
Nhờ tập trung tư tưởng đều đều (muốn vậy chỉ cần kiên nhẫn, ngoài ra chẳng có bí quyết nào khác) bạn có thể sai khiến óc bạn như nhà độc tài, bất kỳ lúc nào, bất kỳ ở đâu. Than ôi! Tôi không giúp bạn được việc ấy. Hễ làm không đổ mồ hôi thì nó không bằng lòng.
Bạn sẽ thấy kết quả. Tới nơi ông thường phải đợi xe. Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin.
Lẽ nhân quả bao bọc vũ trụ. Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào. Tôi lại làm cho bạn chú ý tới chân lý chói lọi này, là không bao giờ bạn có "nhiều thì giờ hơn" đâu, vì lẽ lúc nào bạn cũng đã có tất cả số thì giờ mà bạn có.
Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt. Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương. Vì vậy, theo thiển ý, công việc phải làm trước hết trong ngày là coi chừng bộ óc ta làm việc.
Bạn đừng sợ tôi sẽ bắt bạn chú ý đến nguyên tắc này, nguyên tắc nọ. Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà. Thưa bạn, thì bạn cứ bắt đầu đi.
Chúng ta có và luôn luôn đã có tất cả số thì giờ trời cho. Người ta bắt đầu đi ngủ 40 phút trước khi lên giường, là người chán ngán đời sống; nghĩa là người đó không sống nữa. Ta coi hát, đương tươi cười thì giữa hai màn, bóng ma đó đưa ngón tay trỏ chỉ còn xương với da, ra hiệu cho ta và ta mất vui ngay.