Tự bản thân nó, tâm trí không vận hành sai lệch. Phải chi họ biết rằng họ thật gần gũi với thực tại của chính họ biết bao, thật gần gũi với Thượng đế biết bao. Tất cả những thứ này đều không phải là bạn.
Nghĩa là bạn hiểu được bản thân mình từ những thứ hoàn toàn chẳng liên quan gì đến con người thục của mình như địa vị xã hội, tài sản, dung mạo, thành công và thất bại, hệ thống tín niệm, và vân vân. Tất cả những thứ đó đều là phản kháng. Sự phản kháng mà tâm trí tạo ra, trong trường hợp này là cơn bực dọc hay tức giận, còn đáng ngại hơn cả nguyên nhân ban đầu mà nó cố gắng giải trừ nữa.
Bạn có thể hình dung tiến vào giấc ngủ sâu không mộng mị với sự tỉnh thức hoàn toàn sẽ giống như thứ gì không? Không thể hình dung được, bởi vì tình trạng đó không có ý nghĩa gì cả. Giữ yên cảm nhận ấy trong vài phút. Tất cả những giáo lý ấy là các tấm biển chỉ đường quay trở về Nguồn Cội.
chỉ khi nào âm thanh xuất hiện, thì sự yên lặng mới hiện hữu. Trong trạng thái ý thức bình thường, nghĩa là trạng thái chưa tìm được lối thoát, chưa tỏ ngộ, vẫn còn đồng hóa với tâm trí, thì sức mạnhvà tiềm năng sáng tạo vô hạn nằm ẩn trong cái Bây giờ hoàn toàn bị che mờ bởi thời gian tâm lý. Bạn không cần đến chúng đem lại cho bạn cảm nhận về cái tôi của mình.
Cho đến nay con số những người thoát khỏi sự chi phối của tâm trí mình thật là hiếm hoi, do đó bạn có thể giả định rằng hầu hết mọi người bạn gặp gỡ hay quen biết đều sống trong tình trạng sợ hãi. Bạn sẽ không trụ ở Bản thể hiện tiền để cảm nhận sự toàn vẹn của sự sống ngay bây giờ, mà chỉ riêng đó mới là giàu sang đích thực. Chỉ là cái thùng cũ rích thôi.
Vì vậy, hãy phá vỡ cái khuôn mẫu chối bỏ và phản kháng khoảnh khắc hiện tại cũ rích ấy đi. Tôi nghĩ mình hiểu rõ nó về mặt tri thức, nhưng tôi không biết liệu mình đã thực sự trải nghiệm nó chưa. Nó là “bình an của Thượng đế, vượt lên trên tất cả mọi hiểu biết của con người”.
Lúc ấy thời gian theo đồng hồ đã biến thành thời gian tâm lý. Sau đó, hãy quan sát xem điều gì xảy ra cho định kiến của người khác khi bạn không còn cung cấp năng lượng cho nó thông qua sự phản kháng. Bất kỳ hành động nào khác của bạn cũng là thứ yếu.
Nó giống như một gợn sóng nhất thời trên bề mặt của Bản thể hiện tiền. Bạn không thể làm luận án tiến sĩ về cái “không”. Mặc dù một kinh nghiệm như thế có thể rất mê hoặc và có thể giúp bạn thoáng thấy trạng thái giải thoát khỏi hình tướng vật chất, nhưng sau cùng bạn sẽ luôn luôn phải quay trở lại thân xác, vốn là nơi mà việc chuyển hóa cốt yếu diễn ra.
Hãy quan sát thật kỹ nỗi sợ hãi, sự thất vọng, tính tham lam, và sự bạo hành đang lan tràn khắp mọi nơi. Bạn là toàn bộ cái hồ nước, không phải chỉ là mặt hồ, và bạn đang kết nối với phần sâu thẳm của chính mình, vốn vẫn tuyệt đối tĩnh lặng. Điều này đơn giản có nghĩa là bạn không thể có tốt mà không có xấu.
Người ta không nhận biết được sự sâu sắc và bản chất căn cơ của những lời rao giảng ấy. Hoặc bạn giữ lại cả hai, hoặc bạn từ bỏ cả hai. Nó ám chỉ cái hiện hữu bằng cách đề cập đến cái không hiện hữu.