Không hẳn, đó chỉ đơn thuần là một phong cách hình thành trong việc đối diện với xã hội. Còn gia đình thì ai làm việc nấy, cả tôi. Còn phải dậy đi học sớm.
Rồi, Việt Nam mặc áo đỏ thế nào cũng thắng. Điểm cuối cái đuôi nằm giữa màn hình. Ba ngày sau, giờ này, tôi sẽ trở lại.
Đó là niềm thất vọng lớn của tuổi trẻ. Đó là một quá trình lao động và tích lũy ròng ròng của trí tưởng tượng. Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú.
Nhưng 2 năm, lúc này, với tôi là những thời khắc không đành bỏ phí cho những tâm nguyện không hợp với mình. Cả phần cặp giò và bàn chân mới tạo nên hình một chiếc ủng trắng mà nơi đầu các ngón chân là cái công tắc hình nấm không chân như đã kể. Trước đây tôi sợ sự ra đi của mình làm họ đau đớn, hoảng loạn.
Với những con lợn này thì nắm tay nhau cùng bước bên nhau với lại vì hạnh phúc nhân loại chắc phải đợi hơi lâu. Thế nên tôi đã tìm mua tất cả các tác phẩm của ngài cho ông cụ. Làm gì có lí do gì mà khóc.
Chúng là những bước chân của suy nghĩ. Hẹn ông anh 4 giờ chiều mai đi tiếp. Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng.
Còn anh thì vẫn phải sống. Bác tôi bảo: Chào chú đi con. Ví dụ như dùng khi lúc anh họ kể về bạn trong bữa cơm: Anh em nhà thằng này cứ tắm xong là lấy quần áo sạch lau người, mà khăn tắm thì có.
Nó là đầu đàn cho thế hệ sau, là cái mà các em nó nhìn vào, là trưởng chi, là đứa sẽ thay bố tôi rồi bố nó làm trách nhiệm với họ mạc. Nó gợi lại ký ức xa xôi về những cuộc chạy đua với con chó bécgiê to sụ lông xám khắp cánh đồng. Với người không quá lo về thực phẩm thì đánh mạnh vào nhu cầu hưởng thụ.
Và xã hội nó đâm ra thế này. Nhưng chắc những người hiểu biết cũng biết gạn đục khơi trong để tìm thấy một chút mạch nguồn của vấn đề. Nhất là những mặt còn lại của đời sống.
Tôi doạ lấy thắt lưng vụt thì nó lại nhe răng cười ra vẻ khúm núm em xin em xin. Và bác thường là người chiến thắng và đạt được mục tiêu. Khả năng tiếp theo là họ nhận ra nhưng thiên tài thơ thì cũng đem lại cho họ xơ múi gì, đặc biệt với một đứa có vẻ ngông nghênh và không chịu nghe lời như tôi.