Một số chính phủ đi đến quyết định trợ cấp cho những người không có việc làm. Buộc phải tìm một người cha cho đứa trẻ , cha mẹ cô gái và dân làng lại một lân nữa đến tìm vị tu sĩ và bảo : “Ông là người phải chịu trách nhiệm, vì vậy ông là người phải nuôi nấng đứa trẻ”. Ngược lại có hàng trăm nghìn người khác , thậm chí 100 ringgit (26) đo la còn không được ủy thác nữa là.
Hầu hết, mọi người tuyệt vọng khi thất bại, không chỉ vật chất mà cả về tinh thần. Chúng ta cần cả “thành công” lẫn “thất bại” để tìm ra “cầu vồng” của riêng mình. Trong 41 năm ,ông vào tù cả thảy 14 lần .
Chuyến du hành lần này của ông đã thu hút đến 250. Ta sẽ không chỉ nhận được những gì mà ta muốn mà cuối cùng, ta còn thực sự hạnh phúc; vì thế, việc đầu tiên phải làm trước khi thu hoạch là gieo hạt. Điều trùng hợp là tôi có thể áp dụng tất cả điều này vào thực tế trong giai đoạn thứ 2 của đời mình.
Bây giờ đã đến lúc vào học ở một ngôi trường thích hợp rồi đây. Ngay sau đó , ông bắt đầu xây dựng lại nhà máy và không lâu sau ông chế tạo ra máy hát đĩa. Có một cách chắc chắn đê tránh những lời phê phán đó là chẳng làm gì cả.
Một đặc điểm mà ai trong số này cũng có, dù làm gì đi nữa. “Chúng ta không chịu nhìn kỹ những việc trong quá khứ của mình; đó là lí do tai sao cứ đổ lỗi cho hiện tại”. (Nếu họ muốn học cao hơn họ phải tự trang trải học phí)
Ngoài công việc bán sách cũ, họ còn bán thêm xà bông, kẹo, dép đi trong nhà, viết mực và bút chì. Sự kiên trì của một Alexander Graham Bell đã cho phép chúng ta trò chuyện từ những khoảng cách xa xôi. Ta cần đèn đỏ để dừng lại, quan sát và đi tiếp!
Không gì có thể ngăn nổi sự xúc động của tôi cũng như phát hiện mới về bản thân tôi. Lần đầu tiên trong đời, tôi bị thu hút bởi một quyển sách nói về cách làm thế nào để thành công, làm thế nào để đạt được điều mình mong muốn trong cuộc sống. Ban đầu, thông qua mối quan hệ của một người bạn, trước đây là thầy giáo của tôi, tôi chọn ngay cho mình việc dạy học tạm thời ở quê nhà.
Buộc phải rời trường học lúc 14 tuổi và là lao động chính trong gia đình từ khi cha ông mất. Cuối năm đó, tôi trải qua kỳ thi ở lớp 5. Từ 30 tuổi đến 40 tuổi, ta bắt đầu có được một số hiểu biết, kinh nghiệm và kĩ năng.
Sang Luân Đôn học luật và sau đó làm việc cho chính phủ. Vẻ đắc thắng luôn bộc lộ qua mỗi cử chỉ của anh ta . Nhưng hình như mục đích hiện nay chỉ xin được việc làm , tìm được một việc làm-VIỆC LÀM! VIỆC LÀM! VIỆC LÀM!Bất kê đó là loại công việc gì.
Quyển sách của ông viết về các chuyến du hành đã mở mang trí óc dân châu u về văn minh Viễn Đông Khi nghiên cứu về cuộc đời của những người thành đạt một cách phi thường ,bạn sẽ thấy rằng rất nhiều người trong số họ đã may mắn khi gặp thất bại. Từ đó,bạn có thể hiểu ra tại sao một số phụ nữ rất ủ rũ trong kì kinh nguyệt .