Bạn sẽ thôi ngạc nhiên khi nhận ra đó là sức mạnh tinh thần của đam mê. Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên. Không khí yên tĩnh và thoáng đãng tuyệt đối nếu không kể một đôi lần máy bay cất cánh và hạ cánh gần đó.
Dù cái sự ôm ấp, vuốt ve này chỉ đơn giản là những biểu hiện thân thiện. Mở tủ ra, thay quần áo. Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế.
Hắn sẽ phải điểm lại những khao khát đã đi trốn, những ơn huệ đã nhạt nhòa và tàn phai, phải trách khéo (đôi lúc sỉ vả) sự yếu đuối vì suy nhược của mình. Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào. Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà.
Cả buổi tôi mời anh chàng ba cái kẹo nữa, anh ta từ chối cái cuối cùng. Khóc xong không thấy đớn đau, chỉ thấy mông lung. Bác không thoát được ra đâu.
Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần. 5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man… Đến nơi, mẹ tôi xin lỗi ông ta.
Thậm chí, bây giờ mình cứ mặc kệ nó ở đấy. Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu. Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây.
Bằng không, mọi người nói đúng đấy. Nhưng muốn làm một tấm gương thì có. Chơi là lừa tất cả mà khiến họ tin, là tin tất cả dù họ luôn lừa, là khiến họ cảm thấy bị lừa bị hoang mang dù họ phải tin.
Tôi nói: Cho con đi bệnh viện. Cuộc đời bạn có nhiều lần vỡ. Giọt nước mắt như trộn lẫn ánh sáng, thương đau, hạnh phúc.
Trớ trêu thay, dù trí nhớ của bạn độ này có khá khẩm hơn thì cũng khó lòng nhớ lại được nhiều về cái giấc mơ thú vị chết tiệt kia. Lúc đó, bạn sẽ không hứa hoặc phải thất hứa. Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.
Rau còn già, thịt còn dai nữa chứ. Tôi tống vào thùng rác. Thật ra, lúc nào bố cũng chỉ muốn đầm ấm.