Mình không thể chịu đựng được chuyện phải đối mặt với anh với tư cách một người em gái, thật không thể chịu đuợc, nhưng mình cũng không thể làm khác. Mình tức lắm nhưng chỉ biết lấy đó làm bài học xương máu thôi…” Nó rõ ràng đến phát bực mình! Nhưng vẫn có những ý tưởng của những người không chịu thua: Sổ tay đổi màu; Sổ biết đọc những thứ mình viết lên; Sổ sửa lỗi chính tả; Sổ hình tròn; Sổ có thể dán giấy lên mà không cần hồ dán; Sổ có thể dịch từ tiếng Việt sang tiếng Anh.
- Lỗ tai lên tiếng: Mấy người này đúng là "ông tung bà hứng", không đúng chút nào cả! Tình yêu bắt đầu từ khi người ta nghe đủ những lời mật ngọt của nhau mới phải! Ngồi nhìn mẹ nhào bột bánh, Bông hỏi : "Mẹ à, Tết này sao bố không về với mẹ con mình?". Sao ko yêu và khóc như trẻ thơ, hành động và suy nghĩ như người lớn?”
Người chưa yêu thì tự hỏi "Tình yêu là gì?", người đang yêu thì lại lo lắng "Đó có thật sự là tình yêu?", người đã yêu thì khảy cười "Tình yêu là thế sao?". Nhưng trong mắt người lạc quan thì chúng lại là hai yếu tố bổ khuyết lẫn nhau, tạo môi trường sinh thái hài hòa khiến vạn vật tồn tại và phát triển. Vào một buổi tối nọ, khi Linh Vy đi học về, cô phát hiện ra sao hôm nay lại có nhiều đôi tình nhân đổ ra đường dạo phố thế.
Mình không thể chịu đựng được chuyện phải đối mặt với anh với tư cách một người em gái, thật không thể chịu đuợc, nhưng mình cũng không thể làm khác. Ngày tôi đặt chân vào cấp ba thì cũng là lúc chị học năm cuối cấp. Tôi rất muốn thể hiện mình trong công việc thiết kế và báo chí gồm: thiết kế logo, stationary, poster, print ad; gia công các sản phẩm 2D; quảng cáo, xây dựng hình tượng công ty.
- À, mà quên, con không cần đợi ba năm mới xả tang ta đâu,… hai năm tám tháng thôi được rồi, vậy nghen. Cục Ghét không nói gì nữa, cậu vừa đi vừa suy nghĩ lời nói của Khói Đen nhưng hoài vẫn không hiểu ý nghĩa câu nói đó. Người ta nói “người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” quả không sai, dù con đường giữa nơi cô ở đến trường là một nơi tuyệt đẹp và cổ kính gợi nên những hình ảnh được miêu tả trong cuốn truyện Harry Poster nổi tiếng, đối với cô tất cả đều trở nên thật vô nghĩa.
Cô tìm mãi mới ra một chỗ kín đáo nhất, một góc khuất mà cô nghĩ là sẽ không đôi nào tìm ra. Sẽ chẳng có gì đặc biết nếu không chú ý cách bà ăn, không kém gì tôi lúc này, mà không, hơn ấy chứ, cụ đưa tô lên miệng húp lấy húp để cho đến những giọt nước cuối cùng còn động trên tô, tôi có cảm giác như đã lâu lắm rồi cụ chưa được ăn một bữa ăn "thịnh soạn" như vậy. Cảm giác cô đã đúng, trước mặt cô là Lâm Vinh, bằng xương bằng thịt.
"Ở Nhật Bản có một anh chàng tên Tsugitaro, trong nhiều năm anh là một công nhân nhà máy hóa chất, nhưng sau đó bị thất nghiệp. Bầu trời hôm nay thật trong xanh, xanh như màu nước biển, xanh như đôi mắt cô. “Ngẫm là sự chiêm nghiệm về cuộc sống dưới cái nhìn ngược, đó có thể sự phá cách, cường điệu hóa trong tư duy, sự đối lập với những chuẩn mực thông thường.
- Sao con lại vô chùa thấp hương một mình vậy? Con có chuyện buồn gì phải không? Ta nhìn thấy nỗi buồn trĩu nặng trong đôi mắt con. Dù chị vẫn phải mặc chiếc áo phong phanh đã cũ nát và lạnh lẽo nhưng được ngắm con thích thú trong chiếc áo mới, chị cảm thấy lòng mình ấm áp hơn bao giờ hết. Mẹ rất mềm yếu và đa cảm, con cũng vậy, cả con và mẹ đều cần nhiều tình thương hơn từ ba, không phải chỉ ở vật chất mà cả tinh thần, tinh thần nữa ba à!.
Tay nghề tuyệt vời của anh đã vang đến tai của một khách sạn 4 sao “Super Pit Tokyu” ở Tokyo, họ mời Tsugitaro đến và đánh giày cho khách hàng của họ. - À, không có gì, bụi thôi, để nói sau đi, trễ giờ làm việc rồi Lẽ ra cậu không nên tồn tại trên đời này.
Trời ạ, từ đó đến giờ đây không phải là lần đầu tiên tôi được hỏi câu này nhưng lại là câu hỏi đầu tiên tôi nhận được từ một con bé, lại nằm trong số những học trò đầu tiên của mình. “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà mẹ” – Chíp cười nói. Thời gian quả là không chờ đợi một ai, thấm thoáng đã qua một năm học, hôm nay trời đang khô tran bỗng có một cơn mưa rào chợt thoáng qua làm cho không khí trở nên thật ngột ngạt và oi bức.