May có chỗ này tập, không thì buồn lắm. Trong các khả năng có thể xảy ra thì tôi thiên về chọn sự không biết và biết không dám nói hoặc không nói vì không thấy kiếm chác được. Nếu không có một sự đổi mới quan niệm cũng như mức sống lớn lao trong xã hội.
Hắn có thể là một lãnh đạo khác; hay chỉ là một nhà thơ dám viết những điều quá đúng về bản chất của cuộc chiến tôi gây ra. Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít. Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ.
Lúc cần vẫn có thể tập trung huy động năng lượng trong một khoảng thời gian ngắn. Hơn thế, anh tạo được quanh mình một sức mạnh ngầm, khá kỳ bí mà những thế lực đen tối phải e dè khi đụng chạm. Mẹ thì độ này da sạm đi.
Tự giác làm một số việc. Khi bị bắt bài thêm lần nữa thế này thì họ lại tiếp tục đổi chiến thuật. Và với đòi hỏi của thời đại, như vậy mới có thể coi là bình thường.
Dường trong mẹ luôn có khao khát về danh tiếng, với công việc mẹ lại đầy trách nhiệm nên mẹ luôn phải cố quá sức mình. Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung. Dù mọi người đang đợi cơm ở nhà.
Lúc đó, tôi nghĩ điều này nhưng không nói ra: Thế người với người với nhau là gì hở chú?. Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện. Môn Văn và môn Anh làm vèo như nước chảy.
Gió thốc vào đầu tôi buốt lịm. Nhưng rồi ta nhìn thấy thị trường ảm đạm hiện tại của thơ văn. Đừng lỡ nhiều là được.
Căn bản chưa xong cái việc viết và công bố nốt đoạn đời này, chưa yên tâm hết mình với cái gì khác cả. Chỉ hơi rờn rợn và xa cách. Sau niềm vui chung, họ dễ lại lừa dối và khinh thị lẫn nhau.
Bấm vào và bể bắt đầu sục, nước cuộn lên như trong siêu nước sôi. Bố nhường khán đài A cho chúng tôi. Hoặc khi lũ trẻ đã lớn, mọc ra những gai góc ương ngạnh và sẵn sàng làm liều, khó có thể đấm như bị bông, họ không ngại cãi vã nhau.
Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên. Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà. Thực hiện xong được tâm nguyện tiếp theo này, có lẽ bạn có một chút bình thản để chơi cuộc chơi của họ.