Dyke Và bây giờ, tôi xin dặn bạn điều này. Dù hàng của ông tới giờ nào đi nữa thì chúng tôi cũng rất vui lòng nhận và gởi đi mau chừng nào hay chừng đó. "Ông có biết rằng ở Brooklyn này, không có ai trùng tên với ông không?".
Và, tức thì, không kịp nghĩ ngợi gì hết, tôi đã thấy tôi ngồi vào hội, lần đó là lần thứ nhất trong đời tôi. Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã. Bà ta la lên giọng đắc thắng: "Giá đó sao".
Lần sau, có nói chuyện với ai, xin bạn nhớ tới điều đó. Trước hết ta phải đặc biệt chăm chú nghe họ. Nó muốn giết người là giết, không vì một lý do gì hết".
Dụng cụ và nhà máy bị phá phách, người ta kêu lính tới, sinh ra một cuộc đỏ máu, và nhiều thợ đình công ngã gục dưới làn đạn. Tổng thống Roosevelt còn làm như vậy, còn phần đông chúng ta, ra sao? Bạn đặt lệ với người nhà hoặc bạn bè rằng hễ bắt gặp bạn làm trái quy tắc nào đó thì bạn phải chịu phạt một số tiền.
Và gì nữa, chắc các bạn đã đoán được. Lincoln đã nói để trút những nỗi suy nghĩ nó đè nặng trong lòng ông, như vậy để cho óc ông được sáng suốt. Văn sĩ irwin Cobb hiểu điều ấy.
Nếu bạn nói như vậy, thì chúng ta sẽ thấy ngay rằng ý kiến của chúng ta rút cục không khác nhau xa lắm; nhưng chỗ bất đồng ý rất ít, còn những chỗ đồng ý thì nhiều, và nếu chúng ta thiệt tình và kiên tâm muốn hòa giải với nhau thì cũng dễ". Xét lại sự kiện, là một phương pháp khoa học. Họ không oán hờn gì hết, họ không cho rằng họ bị chúng tôi phản.
Ông Farrell giận lắm. Mười một ngày sau, ông đau phổi mà chết tại một nhà ga. Tôi quyết định kích thích óc tưởng tượng của ông.
Đã lâu rồi, một cậu bé Hòa Lan tới di trú nước Mỹ. Nhưng ta nuôi chó chỉ vì cái lý độc nhất là nó cho ta cái êm đềm của tình thương. Một chuyện lạ lùng xảy ra, Hoàng đế tuyên bố những lời không thể tưởng tượng được, làm rung động cả châu u và vang lên khắp bốn phương trời.
Có lần tới kỳ diễn thuyết, người ta thình lình cho tôi hay rằng tiến mướn phòng tăng lên gấp ba giá cũ. Ông khẩn khoản xin Nữ hoàng Anh Victoria phong tước cho bà và vì vậy, năm 1868, bà được sắc phong nữ bá tước. Nói chung thì loài người sống mà bỏ phí ít nhiều khả năng lắm.
Những người này bất bình, hỏi lại mụ có phải mụ điên không, thì mụ trả lời: "Làm sao ta biết được rằng các chú phân biệt được thức ăn với cỏ? Vì trong suốt 20 năm nay ta nấu ăn cho mấy chú, mấy chú có bao giờ cho ta hay rằng món các chú ăn đó không phải là cỏ khô đâu?". "Tôi", "Tôi", "Tôi". Đã có những người vì khát khao danh vọng mà hóa điên như vậy, thì sự biết khen tài năng của những người ở chung quanh ta tất phải là một phép mầu nhiệm vô cùng.