Và, thật ra tớ cũng đã gặp một chuyện tương tự như thế này. Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn.
Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao. Bây giờ, khi đã rảnh rỗi hơn, anh muốn giúp mọi người tận hưởng những ích lợi từ việc ủy thác hiệu quả như anh! James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa.
Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Cứ thế, nó sẽ tạo nên một vòng tròn khép kín và tiến triển vô cùng hiệu quả, giúp mang lại cho mọi người niềm vui và động lực trong công việc. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên.
Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Có lúc anh vẫn muốn tự mình làm lấy mọi công việc hoặc giao hẳn cho ai đó đáng tin cậy và yên tâm đón chờ một kết quả tốt đẹp.
- Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. - Cậu có rảnh không? - Thưa ông, tôi rất muốn bàn rõ hơn về dự án này nhằm đảm bảo rằng tôi đã hoàn toàn hiểu hết những điều ông mong muốn.
Vậy theo cậu, đâu là những điều cậu nên làm để hoàn thành dự án đúng hạn? Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn.
Sau đó, giảm dần đi. Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
nhạc yêu thích của mình lên. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James.
Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy!
Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện.