Mỗi nhân viên khỏi phải ôm từng chồng báo cáo về nhà, khỏi phải khổ tâm về những vấn để chưa giải quyết. Cỏ xanh trong vườn cũng vậy. Mới đầu chúng mọc rất mau.
Ông ta trước kia làm trạng sư tại tỉnh Vienne và đến ngày quân đội Quốc xã sang xâm lăng Áo, ông trốn sang Thuỵ Điển. Khi định mệnh chỉ cho ta một trái chanh thì rán làm ly nước chanh mà uống. Quả vậy, sàn cứng làm cho xương sống bớt mỏi.
Ông cầm chiếc đồng hồ lấy 165 mỹ kim và mở trường dạy học, ngay giữa rừng, lấy một gốc cây làm bàn. Do đó có lần ông bà đi máy bay từ Penver tới bờ biến Thái Bình Dương, và máy bay đâm vào một trái núi. Ông ngồi ở khách sạn tới quá nửa đêm, bàn bạc về những kinh nghiệm của ông.
Hai cái tang kế nhau, đau đớn thay! Ông mất ngủ, mất ăn, cũng không nghỉ ngơi được nữa. Bảo hiểm về bệnh tật, hỏa hoạn và mọi tai họa bất thường khác. Sullivan mua một tấm thảm rạp hát của hai người mới lập.
Có lẽ ông già đó chẳng coi những phỉ báng ông vào đâu. Tập thể thao, làm việc nặng nhọc cho thiệt mệt, tới nỗi không sao chống lại được giấc ngủ nữa. Nếu bạn muốn diệt ưu tư và bắt đầu một đời sống mới thì xin bạn đọc kỹ lại chương đó đã, đừng bỏ một hàng nào.
Nhưng nay, tội nằm dài trên ghế mà chủ toạ các cuộc hội họp này . Ông liền mở lớp học này. Việc xay ra không đầy mười giây đồng hồ, nhưng khoảnh khắc đó đã dạy tôi nhiều về nghệ thuật sống, hơn là mười năm qua.
Lúc đó vì chiến tranh, dầu xăng bị hạn chế gắt và người ta chỉ giao cho chúng tôi vừa đủ số xăng để phân phát cho khách hàng thôi. Nếu không theo cách ấy mà cứ chống lại với những sự khó khăn trong đời, chúng ta sẽ ra sao? Nếu không chịu "mềm mại như cây liễu" mà cứ nhất định "cứng cỏi như cây tùng" chúng ta sẽ ra sao? Dễ biết lắm. Chúng ta phí đời chúng ta quá.
"Tỉnh dậy, tôi không còn nhớ tôi đang ở đâu nữa. Ba tôi gần thành người lý tưởng mà Aristote đã tả một người đáng được sung sướng nhất. Bác sĩ đó dặn anh ta kiêng thức này, thức khác và đừng lo lắng gì hết, phải hoàn toàn bình tĩnh.
Con phải bỏ hết oán hận, hết ý nghĩ chua chát đối với bất cứ". Một khi đã quyết định kỹ lưỡng rồi thì hành động liền. Nói đến tự tử, tôi nhớ đến trường hợp mà Bác sĩ H.
Vì nhờ tình cảnh bi thảm ấy mà ngày nay tôi mới biết tin ở Thượng Đế. Ngồi trong xe, tôi không ngớt tụng niệm: "Thượng Đế muốn sao con chịu vậy". Những chuyện ấy xa quá rồi.