Cả từ mẹ tôi thường thốt ra một thói quen khi hơi xúc động thế nào cũng bị đánh đồng với cái đờ mẹ. Bác gái độ này khá rảnh, hay xem tivi. Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời.
Ta khát, ta muốn uống cạn sự lương thiện trong con người mình để có thể phá phách. Một khuôn mặt ai ai cũng có. Để tôi có thể đấm vào mặt ông ta, đập tan cái bàn rồi ra đi.
Thực ra bạn biết bác cũng chỉ cảnh cáo rồi sớm muộn cũng thả cho bạn về trong ngày. Rồi thì thời gian trôi, ở những lớp màng được vén khác, chàng trai lại tưởng tượng sâu hơn: Dường lúc nào bạn cũng có thể sụm xuống nhưng bạn ghét nằm bệnh viện lắm.
Vì thế, bạn chỉ chơi với chúng thôi. Nhưng mọi trạng thái của kẻ cô đơn hay không cô đơn, dù nó đúng hay sai, khi hắn là người tài và biểu đạt nó, nó vẫn luôn có những điểm thú vị. Không hiểu sao ư? Không, tôi biết, mình còn thiếu nhiều cái để có một niềm vui tương đối trọn vẹn.
Và sự vất vả, bệnh tật của họ nữa. Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra. Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật.
Nhưng mệt mỏi thì sao. Tất cả đều không sâu đậm. Hôm nay lại bị cấm túc thế này.
Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường. Vấn đề là hắn chưa tìm được những người dẫn đường có thể tin cậy. Và các cửa sổ đều nhìn ra cánh đồng.
bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế. Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi. Ừ, ta chỉ là cái miệng cô gái xinh xắn tóc vàng trong tivi kia đang đớp đớp cái đuôi con mèo nghệ thuật nằm trên nóc.
Vốn dĩ là bệnh của kẻ cận, đừng nhầm hay đừng mất công suy diễn là tớ khóc. Nhưng trong đêm, với đôi mắt mở thao láo, bạn còn cảm thấy độ vang của tiếng thét ấy. Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không.
Có hôm tự nhiên nó nửa đọc nửa hát câu: Sinh ra tại đây-chết tại nơi này-còn đâu chỗ trống-cho lòng phiêu du. Mà việc này xảy ra như cơm bữa. Là một cầu thủ tự do những chẳng đóng góp được gì cho đội bóng vì kỹ thuật quá non và các cầu thủ khác chưa hiểu lối chơi của mình.