Gaigoiq12

Cậu thanh niên đẹp trai đi cắt tó gặp phải chị đẹp đang thiếu thốn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Một năm sau, tôi tái đấu với Tunney. Cả vua Lear trong kịch của Shakespeare cũng la hét: "Có đứa con bạc bẽo thật đau đớn hơn bị rắn độc cắn!" Một đứa mắc cỡ không dám cho người nhà hay rằng tôi gà bài cho, nên xin phép má nó đi săn, nhưng lại nhà tôi, buộc chó vào lẫm, rồi nhờ tôi giảng giùm bài học.

    Mỗi lần chỉ làm một việc thôi". Có phải chỉ vì nó kéo ta qua khỏi một đám sương mù mà trong đó ta đang dò dẫm? Nó đặt chân ta trên một khu đất vững chắc. Tôi không còn mảy may chú ý tới sự chia rẽ các môn phái vì tín điều của họ khác hẳn nhau nữa.

    Rồi mùa đó, bà dùng kiểu ấy diễn thuyết trên 100 lần. Tôi đã thí nghiệm phương pháp ấy, thiệt hiệu nghiệm. Tôi vội bảo cho chúng yên tâm.

    Tại sao tôi biết vậy? Chính Thánh viết: "Không nhờ tụng kinh thì tôi điên đã từ lâu rồi". Sau khi đã khám kỹ cơ thể tôi, ông nhận rằng bệnh tôi thuộc bệnh thần kinh. Thì chắc chắn như vậy rồi vì tất cả đều do ưu tư mà sinh ra!

    Biết tính bà nóng như lửa, y sĩ ngại không cho bà hay quyết định ấy, sợ sẽ làm bà phát chứng động kinh. Ý ông muốn nói gì vậy? Vài tháng trước buổi diễn thuyết ở Yale, ông đã đáp một chiếc tàu biển lớn, vượt Đại Tây Dương. Lúc đó vì chiến tranh, dầu xăng bị hạn chế gắt và người ta chỉ giao cho chúng tôi vừa đủ số xăng để phân phát cho khách hàng thôi.

    Trong 8 năm vừa rồi, tôi đã đọc hết những sách, báo cũ, mới mà tôi có thể kiếm được bàn về vấn đề diệt ưu tư. Đã một tuần rồi, đêm đó tôi mới được ngủ say. Đừng do dự, lo lắng hoặc đi ngược trở lại.

    Nhưng nay đã có nhà tôi khuyên tôi bình tĩnh. À mà biết đâu được? Bác sĩ Alexis Carrel muốn nói cả tới bạn đó không chừng! Nhưng về đời sống, đời sống hằng ngày của ông, thì Tolstoi 70 tuổi không khôn hơn Franklin hồi 7 tuổi chút nào.

    Nếu bạn muốn thư thái tinh thần, muốn có hạnh phúc, bạn hãy thử áp dụng nguyên tắc này: Và tôi thấy phương pháp ấy công hiệu. Chúng ta chỉ chắc chắn một điều là ta đang sống trong hiện tại.

    Đến lúc khám bệnh, câu đầu tiên bác sĩ hỏi bạn tôi là câu nầy: "Ông ưu tư nỗi gì mà đến tình trạng ấy?" Và ông khuyên: "Nếu ông không quẳng gánh lo đi thì ông còn nhiền biến chứng khác như đau tim, vị ung và tiểu đường. Sau, duỗi bắp chân, rồi tuần tự đến những bắp thịt khác trong cơ thể. Lệnh trên bắt tôi coi việc vận tải những chất nổ.

    Ta nên lấy thế làm mừng. Thí dụ ông John Palmer. Nhưng bà không chịu để ai thương hại mình, bà nhất định không để cho cố tật này làm bà trở thành một phế nhân.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap