Gaigoiq12

Suyển chọn sex sướng nhiều lượt xem hay

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bố tôi, 53 tuổi, ngày xưa cạo đầu phản đối tiêu cực, đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái, đã nói câu: Phải có nhiều mối quan hệ giao lưu để tạo thế. Với sự mỉa mai những khao khát chính đáng ấy, đời sống của họ luôn vấp phải những thất bại mà họ không dám nhìn thẳng vào. Trông cũng đèm đẹp, chả bực gì.

    Phá bỏ sự hủy diệt sự thật. Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học. Rằng bạn trẻ dại, ích kỷ không hiểu nổi tấm lòng trời bể của người thân.

    Sẽ mệt và bức bối khi muốn giữ mình lành mạnh trong môi trường bên cạnh những đồng đội có vẻ tử tế, cũng có không ít những thằng đồng lứa hoặc lớn hơn chỉ biết ăn, tập, chửi bậy, chơi bẩn và cưa gái. Và vì thế lại càng khó điều tiết sinh hoạt của mình. Anh chỉ đọc chứ có phải người làm nghiên cứu đâu.

    Được một lúc thì có người kéo chăn khỏi người bạn. Nên quả thực thế giới của bạn có nhiều cái ngu và đầy bệnh. Tôi sẽ kiếm tiền, nhiều tiền.

    Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh. Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra. Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính.

    Ngoan ngoãn lại cũng là chơi. Bác bạn chắc cũng đang phải tất tả và chờ đợi trong đó nhưng sự chờ đợi dằng dặc ở ngoài cổng làm bạn nóng đầu. Vay-trả nợ đời chẳng bao giờ hết.

    Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng. Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành. Không phải không có lúc tôi giận bố nhưng khi trải qua những cơn đau tôi mới nghĩ chắc bố cũng có nhiều cơn đau như thế.

    Tại sao mình lại phải đóng kịch hả? Tại sao? Đừng hòng! Ta cứ vác cái bộ mặt tỉnh bơ này ra. Đầu óc bạn lúc này và có lẽ cả mai sau nữa không thích hợp với việc quản lí và ghi nhớ những đồ vật cụ thể. Sáng nay chép bài một tí.

    Mẹ: Mẹ gọi điện sang nhà bạn con, nó cũng không biết con đi đâu. Lúc này họ lại tưởng tôi đùa. Nên khi tỉnh hẳn, bạn vừa thấy sướng vì thoát nợ, vừa thấy tiêng tiếc.

    Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó. Tôi hát cả hai kiểu, lặp đi lặp lại. Bác và chị út, mỗi người một tô mỳ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap