Và chính ông làm nên một IBM còn khổng lồ hơn cả cha mình, xét về quy mô. Bởi vì, Watson đã khuyến khích những cây đàn piano ở Homestead và mọi thứ khác cho nhân công mà các doanh nghiệp ngày nay ít nhiều sử dụng. Nhà nghiên cứu và tư vấn thương hiệu này xếp IBM vào loại thương hiệu giải pháp, song người ta có thể cảm nhận được rằng đó là đại diện của loại thương hiệu hoài bãomà dấu hiệu của nó là nỗ lực chinh phục các đỉnh cao.
Trong khi Fortune gọi Tom là nhà tư bản thành công nhất thế giới vào năm 1986, thì Nhà Trắng trao cho Tom Huân Tóm lại, điều quan trọng nhất là ông ta phải đem lại cho IBM năng lực đổi mới mà nó vốn có từ đầu thế kỷ XX. Watson đã viết thư chia buồn gửi bà nội của Jeffle và sau đó đã tìm một chỗ làm cho em trai của người xấu số.
Dĩ nhiên toàn bộ chuyện kinh doanh này là thối nát, tác giả Maney viết. Nhưng cũng chính tác giả cho biết rằng, ông chủ IBM chưa bao giờ ban hành một quy định chính thức nào về những bộ trang phục vest đen cho đội ngũ bán hàng. Thậm chí chiếc máy đèn chân không sơ khai đã có thể tính toán nhanh gấp 10 lần máy kẻ bảng của IBM.
Thế nhưng chính Watson cha mới là người chạm tay vào lĩnh vực này. Mùa xuân năm 1993, phần lớn những việc tôi làm là hướng cho hãng tập trung lại vào thị trường với suy nghĩ rằng đó là cách duy nhất để Điều quan trọng là giờ đây chàng trai trẻ đã đến tuổi 40 và đã để mất tất cả.
Mục tiêu của dự án này là qua mặt UNIVAC cỗ máy ngày nào cũng xuất hiện trên báo khiến ông bực mình. Thì nay, ông nhắc lại điều đó một cách chính xác như thể quan niệm đó luôn thường trực trong ông: Watson tuyên bố Tom trở thành CEO của IBM.
Ông phải chứng tỏ cho thế giới biết rằng ông là một thương nhân có đạo đức và thẳng thắn. Vào thập niên 1930, IBM nắm đến 92% thị phần cho thuê và bán máy xử lý dữ liệu bằng thẻ đục lỗ. Cho đến sau này ở IBM, tập đoàn với đội quân bán hàng tinh nhuệ đến mức Time đã cho rằng, đó là lý do IBM của Watson trở nên vô địch thiên hạ.
Có những căn phòng rất lớn để dùng vào việc chung. Người ta đã thấy ra tính cách trọng cái đẹp của ông. 9, tại Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc Tuyên ngôn độc lập ở Hà Nội, sau khi tiến hành cuộc khởi nghĩa giành chính quyền từ Nhật.
Thời điểm phát ngôn được ghi là năm 1951, chúng ta biết rằng những cái máy tính thì to như một căn phòng. Nhưng vào lúc suy thoái, rõ ràng IBM đã lơ đễnh suy nghĩ (Think) về nhu cầu của người kinh doanh trong một thế giới xuất hiện nhiều công nghệ mới. Ông không lập tức bán ngay các bộ phận không hiệu quả để tập trung vốn vào những bộ phận sinh lời như cách thông thường.
Người dân thành phố bàng hoàng khi đọc hàng tít lớn: Tòa án tối cao liên bang truy tố nhân viên NCR. Bất kỳ ai đã quen với BASIC đều có thể hiểu FORTRAN ngay tức khắc. Giờ đây, ông không chịu nổi cái đề nghị đi vay tiền như một con nợ.
Những bộ trang phục lịch sự chính là một ví dụ trực quan nhất cho văn hóa khác biệt của IBM, vào thời kỳ của Watson. Vào thập niên 1930, IBM nắm đến 92% thị phần cho thuê và bán máy xử lý dữ liệu bằng thẻ đục lỗ. Sau này, Tom nói với con gái Lucinda rằng: Ông nội của con đã cho cha một cơ hội.