Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao. Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao.
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn.
Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ.
Nhưng từ khi làm quản lý, anh không chỉ phải hoàn tất công việc của mình mà còn có trách nhiệm đối với hiệu quả làm việc của các nhân viên cấp dưới, theo đúng yêu cầu của công ty. Và chính cậu là người sẽ làm điều đó. Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa.
Ánh mắt anh dừng lại nơi tấm ảnh chụp cùng nhân viên dịp hè năm ngoái. Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm.
Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Nghiên cứu và chọn cách thực hiện tốt nhất; thông báo nguyên nhân chọn lựa; khởi xướng việc chọn lựa. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng.
Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định".
Và chính cậu là người sẽ làm điều đó. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Và mọi việc tệ đến mức tất cả những gì anh muốn chỉ là nhanh chóng hoàn tất một ngày làm việc để có thể về nhà và lăn ra ngủ.