Gaigoiq12

Nữ nhà văn trẻ sống lôi thôi và cậu fan cứng số hưởng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?. Cát là tâm luân lưu giữa hai khoảng đó. Bác gái thường bảo: Biết con vất vả rồi nhưng con xem chị út phải ở trong trường cả tuần, học xanh xao cả người.

    Cũng có thể không, người đời thờ ơ lắm, chỉ để ý đến những gì mang tính kích động mà thôi. Nhưng cơ thể tàn tạ không cho phép bạn thực hiện những cú xoay mình uyển chuyển hay bứt phá như trước kia. Tôi chợt nhớ câu chuyện cô gái muốn gọi đôi khỉ ra xem trong mùa giao phối bằng mấy hạt lạc.

    Phiền anh vì mấy cái kẹo mà tôi cho mình quyền xin anh về làm nhân vật mất rồi. Nhưng người đem đến lí luận và động lực lại chính là giới trí thức. Trong khi đời đời thay đổi từng giây từng giờ.

    Người ta trải qua là thôi, hiếm khi đọng lại. Đủ năng lực không? Và dám không? Nếu định sửa chữa, khuyên răn cho bức tranh phản ánh chính nó. Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng.

    Một kẻ lạc loài vô cảm. Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất. Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá.

    Lúc thì một vài tháng mới đến một lần. Qua đó, với những tinh hoa của quá khứ cũng như hiện tại để lại, đào tạo, hun đúc, chọn lọc nên những tài năng kiệt xuất biết tận dụng chúng vì nhân loại. Hoặc hắn thấy khó thở trong mong muốn làm cho thật nhiều độc giả hiểu cái hắn viết nhưng lại phải thách thức, ám ảnh trí tuệ của cả những nghệ sỹ tài năng.

    Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng. Họ cũng dần mất lòng tin ở quần chúng. Mình không bao giờ thả.

    Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc. Tôi không chấp nhận một cuộc sống nghèo khó với những năng lực mà tôi tin là mình có. Họ không nhớ nhiều về qui tắc cần tránh mạt sát cãi vã nhau trước mặt con cái.

    Ba ngày sau, giờ này, tôi sẽ trở lại. Mình lại biết thêm một con đường đến đồn công an. Thấy cả thơ, mẹ bảo: Đừng đốt, để mẹ đọc.

    Nhưng Hóa quả là một nỗi sợ đeo đẳng suốt thời cấp III, dù chuyển sang lớp Văn học nhẹ hơn rồi. - Ông cụ bảo chỉ có ngài mới hiểu được ông cụ. Cố tiếp thu để làm tốt hơn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap