Dù không phân biệt rành mạch được tiếng nào là của chim trên cây ngoài trời và chim trong lồng. Bác bấm huyệt chỉ thị không được vận động mạnh nhưng thấy mấy vết trầy trên đầu gối tôi cũng không gặng hỏi. Nhà văn ngồi lại một mình.
Anh bạn bên trái bảo khán đài A bao giờ cũng buồn hơn các khán đài khác. Như một con rết hoặc như một con rắn. Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra.
Tôi biết cô bạn ấy có vẻ thích tôi. chờ cô giáo dạy thêm tiếng Anh trong những buổi trưa cánh đồng ngập nắng đầy châu chấu cào cào và những mương nước ăm ắp cá Một lần, ông quan đến chơi nhà, con chó sủa nhặng lên, bị chủ đá vào mõm.
Ông có thể yên tâm rằng, tôi sẽ đền bù xứng đáng để ông và vợ ông có thể sống an nhàn đến đầu bạc răng long. Trong sở thú này, những con vật trở nên hờ hững vì tù túng. Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng.
Những định nghĩa có thể sai hoặc đúng, hay hoặc không hay. Mình được khóc cho mình. Dù đã được khuyến khích, động viên tinh thần bằng một kỳ nghỉ trước đó.
Họ không thừa nhưng cũng không quá thiếu. Nói vậy mong anh đừng giận vì tôi vô hình hoá anh. Đó là một quá trình lao động và tích lũy ròng ròng của trí tưởng tượng.
Mặc dù bạn biết ngủ nhiều cũng chẳng bổ béo gì cho sức khỏe. Người đời có kẻ ngấm ngầm bảo bác ranh ma, xảo quyệt. Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.
Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế. Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi. Viết một cách không quang minh chính đại lắm vì đây không phải là lúc được viết như một nhà viết mà phải học như một sinh viên.
Những cái cảm giác mà được coi là thực chất nhất của hiện sinh. Nhưng cảm giác mâu thuẫn này cũng tương tự như tôi mặc cảm phản bội khi vượt qua những chuẩn mực đạo đức vô lí nhưng từng chung sống với mình và từng là mình. Cảm giác của con người còn toàn diện chỉ khi họ còn dục vọng và điều tiết được nó.
Ở trước cửa hiệu thuốc cạnh nhà, có một cây hoa sữa cưa nhánh gần gốc. Bác không đòi hỏi ở cháu điều gì. Nhưng mà còn như thế, ngoài bóng đá.