Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà. - Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười.
Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ.
Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. Bây giờ, khi đã rảnh rỗi hơn, anh muốn giúp mọi người tận hưởng những ích lợi từ việc ủy thác hiệu quả như anh!
Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng.
Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết.
Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua. Công việc thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc - mọi thứ có vẻ như rất suôn sẻ đối với họ. Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James.
Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ. Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.
Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ.
Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả. Nếu công việc cứ trôi chảy thế này thì anh sẽ mau chóng được khen ngợi, thậm chí có thể là được thăng tiến nữa.