Tôi nhận rằng câu ấy khó nói vô cùng vì quần vợt quan trọng hơn cái linh hồn bất diệt nhiều lắm. Vậy bạn phải tiến chầm chậm. Ông miễn cưỡng làm việc, càng trễ chừng nào cành hay; và vui vẻ đứng dậy ra về, càng sớm chừng nào càng tốt.
Và cũng không có hình phạt. Sao? Bạn bảo dùng hết năng lực vào 16 giờ đó thì 8 giờ còn lại sẽ mất giá trị ư? Không. Nó là hình thức cao nhất của văn chương.
Tôi không thể có cái ý cung cấp cho công việc đó ba bốn chục phút liên tiếp vô cùng tĩnh mịch. Nhưng trước khi bắt đầu bạn cho phép tôi dặn nhỏ mấy lời này: Nhưng việc không dễ đâu ban nhé.
Nếu chương trình có vẻ bó buộc quá mà lại không muốn thay đổi thì có một cách là cố ý bình tĩnh bỏ phí bớt thì giờ đi trong lúc công việc này chuyển qua công việc khác. Tiền thuê nhà lại tăng nữa. Trước khi tới bến xe, bạn phải kéo nó về có tới bốn chục lần.
Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa. Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn. Trong nhiều năm - đúng ra là cho tới khi tôi gần 40 tuổi - tuần lễ của tôi có bảy ngày.
Loại sách để học đó ở Luân Đôn không thiếu gì. vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả. Vật gì cũng xét với tinh thần đó thì đâu đâu ta cũng thấy cái đẹp lạ lùng, biến hóa của đời sống.
Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được". Nhưng, mặt khác, chương trình là một chương trình mà nếu không tôn trọng nó thì nó thành một trò chơi mất. Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.
Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết. Mà công ty bắt ông đợi mỗi ngày 2 lần mỗi lần năm phút, chính là bắt ông chịu thiệt như vậy. Đó là tôi mới kể tên những cuốn nên đọc trong bước đầu để tìm hiểu nghệ thuật thôi.
nhưng tôi khuyên bạn, lúc đầu, có thể cứ hai đêm một lần, bỏ ra giờ rưỡi vào một công việc quan trọng là luyện trí. Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo. Bạn đừng sợ tôi sẽ bắt bạn chú ý đến nguyên tắc này, nguyên tắc nọ.
Nhưng nếu không thể thu xếp sao cho số vốn 24 giờ một ngày đủ chi phí về thời giờ thì đời ta nhất định phải lúng túng. Muốn sống đầy đủ, điều kiện thứ nhất là phải kiểm soát được trí óc. Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy.