Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy. Trước khi chỉ cách dùng số thì giờ đó, tôi cần khuyên bạn lời cuối cùng này: buổi tối, muốn làm một công việc mất giờ rưỡi thì phải bỏ ra hơn giờ rưỡi kia đấy. Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.
Sự thật là không có con đường nào dễ dàng cả. Những phút ấy phải thiêng liêng, hoàn toàn thiêng liêng như buổi tập diễn kịch hoặc một cuộc đấu quần vợt. trọng chương trình là một cách vừa phải, sống một cách không quá khắc khổ, mà cũng không thả lỏng quá, là một việc không dễ dàng lắm như những người thiếu từng trải thường tưởng lầm đâu.
Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết. Và khi đọc xong bạn thành thật tự hỏi còn ghét thơ nữa không? Tôi đã biết nhiều người đọc xong rồi, tự nhận rằng từ trước oán thơ là hoàn toàn nhầm lẫn. Tôi biết rằng theo lệ bạn có một giờ (mà sự thực thì thường là giờ rưỡi) vào giữa trưa để ăn cơm.
Tiểu thuyết càng hay càng dễ đọc. Một chương trình làm việc hàng ngày không phải là một tôn giáo. Muốn được công bình, tôi phải nhận rằng ông ta phí rất ít thời gian trước khi đi làm lúc 9 giờ 10 phút.
Tôi không hiểu tại sao như vậy. Nhưng trước khi bắt đầu bạn cho phép tôi dặn nhỏ mấy lời này: Trái lại, chắc chắn là giá trị 8 giờ ở sở còn tăng lên là khác.
Chẳng hạn bạn có thể đọc cuốn "Xem tranh cách nào?" của Clermont Witt, hay cuốn "Xét các công trình kiến-trúc cách nào?" của Russell Sturgis. Sự tiếp tế thời gian mặc dầu rất đều đặn mà lại bị hạn chế một cách khắc nghiệt. Trong cái xứ sở của thời-gian, giàu nghèo cũng như nhau, khôn dại cũng như nhau.
Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn. Rằng trước khi lập sổ chi tiêu thì giờ của mình thì trái đất vẫn quay đều đều và dễ dàng. Bảo rằng trí óc bạn không thể tập trung vào một tư tưởng là không có căn cứ.
Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ! Đọc hết chương trước, chắc bạn thấy vui vẻ hy vọng và tự nhủ: "Anh chàng này sẽ chỉ cho mình một cách dễ dàng và không mệt nhọc để làm những việc mình muốn làm từ lâu nay mà không được". Muốn sống đầy đủ, điều kiện thứ nhất là phải kiểm soát được trí óc.
Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà. Nhiều người hỏi mướn thì chủ phố phải tăng tiền. Mà thái độ của thầy là điều quan trọng nhất.
Điều lầm lẫn quan trọng của viên chức ấy thuộc về thái độ của ông ta làm cho hai phần ba năng lực và hứng thú của ông giảm đi. Tôi không bảo rằng những cuốn ấy hợp cho những người mới học đâu, nhưng tôi không hiểu tại sao những người thông minh trung bình, sau một năm gắng sức đọc sách lại không thể tấn công những kiệt tác về sử hoặc triết học đó được. Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.