Gaigoiq12

Ixxx anh trai đụ em gái xinh đẹp cực mạnh

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tự mình biết riêng mình thực sự có loanh quanh luẩn quẩn không. Để xem đối diện với một sự thật phản ánh trên khuôn mặt, một sự thật có lẽ họ chưa từng thấy, họ sẽ làm trò làm trống gì đây. Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét.

    Buổi sáng, ở đây, bạn chỉ thua mỗi bác. Nàng nằm nhớ người yêu cũ. Cái đêm trước hôm thi, tôi về không ngủ được.

    Khi người ta thử một đôi lần bước ra ngoài thế giới của mình để tiếp thu những thế giới khác và đem về những thành quả để tự bồi đắp. Tôi khóc vì tôi thích yên ổn chứ đâu muốn đấu tranh. Dù em có chống chế: Em nghĩ là anh sẽ nói vậy.

    Nhưng mà bạn này, tôi không tin vào tính bản thiện bao la của con người đâu. Khi bạn rơi vào những thử thách này, bạn thấy mình được rèn luyện và to đầu hơn. Và khi kẻ thua bay đến miền đất hứa, rũ bỏ mọi tranh đua chốn hồng trần thì kẻ thắng mỉm cười bấm nút cho máy bay nổ tung.

    Hơn thế, tôi thương nó… Những dòng suy tưởng ấy chắc chảy tràn trong bác. Mà cũng là bỏ ngoài tai, ngoài mắt, ngoài xúc giác tất cả. Bây giờ, đầu óc không đủ năng lượng để phân tích rõ ràng, tạm gộp nghệ thuật và sáng tạo là một vậy.

    Mặc cảm khi viết về mình và đang viết không phải để ngợi ca những người xung quanh. Để có những sự phân biệt rõ ràng hơn giữa nghệ thuật và đời sống. Chúng tôi, dòng họ chúng tôi rất cứng đầu.

    Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém. Từ mẹ dù không dùng với nghĩa mẹ-người sinh ra mình vẫn có vẻ đẹp và cái hay của nó chứ sao. Nhưng mà chắc là ra được thôi.

    Bà già hình như chột mắt, cử chỉ có vẻ khỏe mạnh và bất cần. Trong sự đồng cảm với sự tàn tạ của công việc sáng tạo. Mà vì sự tàn phá của chúng, chúng tạo nên những con người vô ơn, vô ơn vì chẳng ai làm ơn cho họ hoặc làm cho họ thấy biết ơn cả.

    Tuỳ theo hành động của đứa nào chỉ có thú tính, đứa nào còn tình người mà tôi chém bằng lưỡi dao hay bằng sống dao cho đau buốt mà tỉnh ngộ trong cảm giác sợ hãi khi đứng vào hoàn cảnh của kẻ bị tàn sát. Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này. Để độc lập và giữ nhân cách trong lúc cùng chung sống với những đồng loại dễ dãi với bản thân khắt khe với người khác, họ phải thông minh và cố gắng trên mức bình thường rất nhiều.

    Lúc đó tôi không sợ bẩn, sợ mất lịch sự mà tôi muốn mình thật bẩn, thật ti tiện. Chỉ nhớ nó chẳng có gì đáng nhớ. Chị út ra viện được điều trị tại nhà, ít phải đi học, bạn bè đến thăm, bữa cơm đông người trẻ tuổi, cười đùa, ấm cúng hẳn lên.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap