Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn. Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa. Ngoài nước thì: Tôi không có chức năng với nội bộ của các anh.
Điểm Toán tôi không rõ thực chất thế nào, bài hôm đó tôi làm không tốt. Đời sống toàn vẹn là đời sống nhiều trạng thái với những tỷ lệ khác nhau mà tự thân chủ thể dung hợp, pha trộn. Nên không ai có lỗi.
Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân. Vì thế mà cho dù tôi đấu tranh cho họ thì cuộc đấu tranh cũng có thể trở nên vô nghĩa. Thế mà một hôm bạn dám tưởng tượng ngồi bên cô ấy, nói: Cho anh cầm tay nhé.
Tôi ủng hộ cái đúng. Mà đời người thì có mấy đâu. Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực.
Nhưng rốt cục thì chúng ta vẫn không thích nói thật. Những cái cảm giác mà được coi là thực chất nhất của hiện sinh. Và vội vã ra sân bóng lúc chiều còn gay gắt nắng.
Nhưng như thế chưa đủ. Xôi em để trong lồng bàn. Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt.
Nhà văn quì bên giường vợ. Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình. Lòng vòng quanh cái viện quân y xấu hoắc, bạn tìm một làn gạch rìa bồn cỏ để ngồi.
Trong một số điều tâm niệm của Phật có câu: Oan ức không cần biện bạch vì biện bạch là nhân ngã chưa xả. Nhưng trong chủ thể, sự mặc cảm mơ hồ này vốn là một cảm giác nội tại tự nhiên. Nhưng giấc mơ không phải lúc nào cũng tử tế, ngây thơ.
Nhưng họ sống không bình thường. Đó là một sự chuyển đổi quan trọng. Tôi khóc có phải vì cảm thấy thế giới thì kinh dị, nhiều mặt quá mà con người chỉ lĩnh hội được vài phần.
Tôi như một con thú bị bầy đàn xua đuổi vì không ăn thịt. Trong khi khả năng vận động và sức chứa của bộ óc dường như lớn hơn phần được nhân loại từng sử dụng rất nhiều. Và bỗng khao khát nó sáng lên nhiều nữa.