Cho dù đang đứng trước bồi thẩm đoàn hay ngồi ăn trưa với một vị khách, Percy Foreman, một luật sư tên tuổi khác, mỗi lần mở miệng là tạo ra một bài diễn văn nhỏ đầy thuyết phục. Khi một đề tài được khuyến khích cho tất cả mọi người cùng thảo luận thì đã đến lúc cần thiết để bạn nói. Đó là lý do tại sao họ rất chăm chú lắng nghe bạn nói.
Trong bất kỳ cuộc phỏng vấn hay cuộc trò chuyện nào (Phỏng vấn xin việc, phỏng vấn với giới báo chí, hay trò chuyện trên truyền hình…), hãy luôn giữ thế chủ động. Nếu kể về việc bạn đã tức điên lên như thế nào khi người nhân viên ở ga xe lửa không chịu giúp bạn chỉ vì anh ta đã hết ca làm, anh ta còn bảo bạn hãy chờ người khác giúp, tức là bạn đang châm ngòi cho một cuộc trò chuyện có nguy cơ… không bao giờ kết thúc. Phòng chật thì bảo khách ngồi gần, nhà rộng thì mời khách ngồi thưa ra.
Tự tin khi nói có nghĩa là bạn đang tự tin trong cuộc sống. Carl Sandburg, một nhà văn xuất sắc từng đoạt giải Pulitzer Prize cho quá trình nghiên cứu về trào Lincoln, đã bộc bạch sự khâm phục và ngưỡng mộ của mình đối với Kennedy: Đây chính là phong cách của cựu tổng thống Lincoln!. Nhưng tôi không nghĩ như vậy.
Ống kính quay phim không gây cho tôi nhiều áp lực. Vấn đề là ở chỗ, nếu bạn không lắng nghe người ta nói thì người ta cũng đâu có nghe bạn nói. Cái liếc mắt hay đưa tay ra dấu kín đáo của họ sẽ giúp bạn hiểu được mình đang ở tình thế nào.
Nếu ngay từ ban đầu tôi hỏi Joe có yêu cha không, thì rất có thể tôi sẽ nhận được một câu trả lời chuẩn mực: Dĩ nhiên. Bắt đầu từ những chuyện thường nhật trong cuộc sống chứ đừng đụng đến đề tài quá hóc búa. Bạn có hay sử dụng tranh ảnh minh họa cho bài nói của mình không? Nếu biết sử dụng đúng lúc thì chúng sẽ rất có ích.
Hãy xem việc rút lui của bạn là một điều hết sức tự nhiên. Bởi khi lắng nghe tôi sẽ học hỏi được rất nhiều. (Bạn có biết Jeanette MacDonald? Cô ca sĩ nổi tiếng này cùng Nelson Eddy lập thành đôi song ca được mến mộ nhất nước Mỹ trong thập niên 1930-1940).
Và thế là chàng ca sĩ đã trò chuyện hết sức cởi mở như chính con người thật của mình. Sẽ đáng tiếc nếu bạn quen lối nói mang tiếng là thời thượng mà vứt đi lối nói đơn giản, quen thuộc với mọi người. Cách đây mười phút người ta đã đặt cho tôi một cái tên mới.
Joe con ngẩn người ra, suy nghĩ rất lâu rồi mới trả lời: Tôi yêu những gì ông làm. Thật kỳ diệu! Sự căng thẳng của anh ấy biến đi đâu mất. Chỉ còn một việc nữa…
Mọi người đều thích thú khi nói chuyện với Bob, và ngay cả những đối thủ của Bob cũng rất tôn trọng ông. Tôi cảm thấy có lẽ mình đã đi đúng hướng. (Việc gặp ông giám đốc Marshall Simmonds cũng do tình cờ chứ tôi đâu có quen biết gì ông ta.
Rồi bạn sẽ thấy điều này hoàn toàn có thể làm được, và chẳng mấy chốc là đến lúc có thể thành thạo. Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều. Tôi kể cho mọi người nghe những lần đi chơi với cha.