không hề nhận ra, những bức vẽ mọi người thích lại chính là những bức vẽ họ đã thấy trong thí nghiệm ban đầu! giờ đây tôi cảm thấy lạc quan hơn về tương lai, điều thật lạ lùng, bởi vì khiến tôi lạc quan đã là thành công thực sự rồi. Và thậm chí còn ngạc nhiên hơn nữa, họ không biết cái gì nằm đằng sau sự thành công của mình.
Đầu chương này tôi đã nhắc tới Clare không may và Erik may mắn. họ dễ làm thân và nhiều người yêu thích họ. số là tôi làm tình nguyện viên cho một tổ chức giúp đỡ những người thiểu năng hòa nhập cộng đồng.
Thay vào đó họ cứ thư thái, điềm đạm và vì vậy họ bắt nhịp được với nhiều cơ hội diễn ra xung quanh mình. Trong quán cà phê,bạn có thể thấy ai đó cầm quyển sách mà bạn nghĩ mình muốn đọc. Những chuyện như thế chắc hẳn khiến hầu hết người ta đặt vấn đề về kỹ năng lái xe của mình.
Ngoài ra, cô cũng hay phóng đại ảnh hưởng của vận rủi bằng sự so sánh mình với người có vẻ may mắn hơn mình. Và tôi nghĩ điều đó thật kinh hồn, nhưng thật ra nó là biến cố tôi có thể chịu được, chứ đâu phải là tận thế. Tôi quyết định nắm quyền kiểm soát cuộc đời mình, và làm cho nó phong phú hơn lên.
công trình này được thực hiện cùng với sự công tác của Matthew Smith. Cuối cùng, tôi yêu cầu cô hoàn tất bài trắc nghiệm may mắn, và bài trắc nghiệm hài lòng trong cuộc sống một lần cuối. trên thang tỉ lệ tư 0 đến
Họ dốc hết sức nhằm đạt cho bằng được những thành tựu nhất định này và tránh những kết quả kia. tôi nghĩ rằng cơ hội cái áo vẫn còn đó thật mong manh, nhưng vẫn quyết định phải đi thử xem sao. nhưng tôi lại thả lỏng và ngay lập tức phát hiện được một căn nhà đẹp không thể tả.
Thay cho đường xoắn ốc đi xuống, họ thấy ký ức và tâm trạng của mình hoà lẫn nhau, làm cho mình cảm thấy ngày càng may mắn hơn. thành công của Lee có sự đóng góp rất lớn của những linh cảm chính xác của anh về những khách hàng tiềm tàng và đội ngũ nhân viên. v… đó là chia sẻ kinh nghiệm và chuyên môn cho nhau.
Tôi bèn viết một bài phản biện, nhấn mạnh sự bất đồng của mình. suốt cuộc đời mình, Pulitzer tiếp tục ra những quyết định thành công vô cùng, và rồi ông trở thành tổng biên tập, và cuối cùng là chủ của hai trong số những tờ báo danh tiếng nhất vào thời ông. tôi tưởng tượng mình may mắn và nghĩ cách giới thiệu mình.
họ dẹp bỏ quá khứ đi và chú tâm về tương lai. Anh lập tức yêu cô ấy, biết rằng mình và cô ấy sinh ra là để dành cho nhau. Khái niệm đơn giản này cũng ẩn sau một trong những bước ngoặc sự nghiệp may mắn của tôi.
và một lân nữa, người may mắn và người không may quan sát sự kiện theo những cách khác nhau. ấy thế mà không ai nhìn ra nó bởi vì tất cả quá mải tập trung vào kiếm tìm những bức hình. Cuộc trao đổi giữa chúng ta dần khiến tôi hiểu rằng có người suy nghĩ hoàn toàn khác về may mắn, điều mà trước kia tôi chưa từng bao giờ nghĩ tới.